Con trai quý tử sa vào CỜ BẠC ĐẨY MẸ VÀO ĐƯỜNG CÙNG - Chuyện làng quê hay nhất 2024

trong căn nhà cũ nát ở cuối làng người phụ nữ dành cả đời để tần tảo nuôi hai đứa con đã biết bao nhiêu năm bà nhìn ăn nhịn mặc sống Chất chiêu để nuôi hai đứa con của mình khôn lớn ấy vậy mà bây giờ bà lại phải nghe những lời cay đắng đến từ chính đứa con trai của mình sao mẹ lằng nhằng thế nhở con đã bảo rồi con sẽ lấy lại tất cả những gì đã mất cho mẹ mẹ hãy đưa tiền cho con đi Con vay chứ con có xin đâu giọng nói của đứa con trai đầy cọc cằn vang lên trong không gian tối tăm của căn nhà Ánh mắt của người mẹ giả nua đau khổ Nhìn con trai mình bà biết rằng đứa con trai đã dính líu vào những tệ nạn và những đồng tiền bà từ chối đưa cho con là để bảo vệ Phúc khỏi chìm sâu hơn vào những cảm bẫy đó mẹ không thể cho con tiền để con tiếp tục làm những chuyện sai trái được mẹ không muốn con đi theo con đường đó đâu Gi nói của người mẹ run run đẩy vẻ cầu xin đứa con trai tức giận anh ta nhìn quanh căn nhà đổ nát và ánh mắt của anh ta chợt lóe lên sự khinh miệt sai trái ư thế nào thì mới đúng đây đi theo con đường của mẹ để cả đời sống trong căn nhà rách nát như thế này mới là đúng à con chán cái cảnh sống này lắm rồi mẹ biết không Con không dám ra đường với các bạn vì con sợ các bạn con thấy được cảnh này Đấy con cảm thấy nhục nhã với cuộc sống này và con không muốn tiếp tục nữa Mẹ có hiểu không lời nói đầy tức giận của đứa con trai như một nhát dao cứa vào tim của người mẹ nước mắt của bà lăn dài trên má từ từ rơi xuống bà không thể tin rằng đứa con trai mà bà đã h sinh cả đời mình để nuôi dưỡng lại có thể nói với bà những lời như vậy bầu không khí trong căn nhà trở nên ngột ngạt nặng nề khiến cho ai cũng cảm thấy khó thở người con trai nhận ra sự đau khổ trong mắt của mẹ nhưng lòng tự ái và sự thất vọng trong anh đã mở mịt đi Lý Trí Anh quay lưng đi khỏi căn nhà mà không ngành lại để người mẹ ngã quỵ xuống đất với nỗi đau và sự cô đơn bùa vây lấy bà vào khoảng ba năm về trước tiếng sao hàng vang lên không ngừng trong không gian sôi động của khu chợ quê nơi âm thanh như một bản nhạc quen thuộc khây dậy hồi ức của mỗi người nổi bật giữa dòng người tấp nập hối hạ là bóng dáng gầy gò đen đũa của bà Thoan người phụ nữ bán rau đã quá quen thuộc với bao người dân nơi đây dù đã hơn 50 tuổi bà vẫn miệt mài mưu sinh từng ngày mái tóc đã bạc trắng được búi gọn gàng phía sau đầu làn da xạm cháy đen chứng minh cho những ngày dài lao động vất vả đôi tay của bà trai sần và nứt nẻ luôn bận rộn với việc sắp xếp những mớ rau tươi xanh lên quầy hàng nhỏ của mình dấu mắt đã không còn tinh anh như xưa nhưng ánh nhìn ấy vẫn toát lên sự kiên cường không hề suy giảm Chiếc Áo Bà đã mặc sợn cũ những vết vá chằng chịt và lống Lê bùn đất không ai nhớ nổi bà đã mặc nó bao nhiêu lâu những khoản tiền Tích cóp được bà thường dành để mua sắm quần áo mới cho các con bạn thân bà thì bà mặc kệ bà hài lòng với những gì mình đã có bà chỉ muốn cho các con có một cuộc sống đủ đầy không phải thiếu thốn thứ gì bên cạnh bà là bà toán người hàng xóm và cũng là người bạn Tâm Giao cũng đi bán rau giống bà cả hai cùng có một cuộc sống đầy vất vả nhưng không vì thế mà họ buồn tủi khi gặp nhau họ thường trò chuyện rôm giả từ chuyện trên trời dưới đất cho đến cuộc sống thường nhật lâu rồi không thấy thằng Phúc nó về nhà bà nhờ bà toán nhắc đến con trai của bà Toan vang lên giữa tiếng ồn ào của khu chợ Bà Thoan gật đầu giọng đầy tự hào nó vào năm cuối rồi Nó đang phải đi thực tập để chuẩn bị tốt nghiệp nữa bận lắm ở trên đấy nó học vất vả lắm Tôi chỉ mong nó cố gắng có được một công việc ổn định trên đó thôi bà toán thán phục tôi không phục trị thật đấy một mình nuôi hai đứa nhỏ mưu sinh Vất vả nhưng vẫn đảm bảo cho chúng một cuộc sống đủ đầy một sinh viên đi học đại học thật không dễ dàng gì bà Thoan chỉ cười lắc đầu thản nhiên chị khen quá rồi Tôi thật sự không có gì nổi bật cả đâu điều duy nhất Tôi mong muốn là không để cho các con mình phải sống thiếu thốn Dù cuộc sống có khó khăn đến mấy tôi vẫn sẽ cố gắng hết sức để bảo đảm cho chúng có thể tiếp tục học hành đầy đủ trước khi ba chúng nó mất ông ấy đã bảo với tôi phải chăm sóc thật tốt cho đứa nhỏ thì ông ấy ở trên trời kia mới yên lòng được và tôi cũng đã hứa với ông ấy điều đó mặt trời lên cao như một quả cầu lửa khổng lồ tỏa ánh nắng nhẹ nhàng chói lọi xuống khu chợ nơi bà Thoan bán rau những mớ rau xanh mướt bên sạp hàng của bà lấp lánh dưới ánh nắng mỗi lá rau như được phủ một lớp bụi vàng óng ánh bà Thoan đứng trước quầy hàng chăm chú sắp xếp những bó rau tươi tốt trong lòng thầm cảm ơn ông trời đã ban cho bà một ngày bán hàng tốt lành thế nhưng không lâu sau đó những đám mê đen từ từ ùn kéo đến Che lớp mặt trời rực rỡ mang theo sự ầm ướt của mưa bắt đầu gió thổi mạnh hơn làm lay động các tán lá và quần áo của người đi chợ không khí của chợ bỗng trở nên căng thẳng Mọi người bắt đầu Nhốn nháo dọn dẹp hàng hóa chuẩn bị cho cơn mưa sắp đến bà Toán gọi và vọng sang bà Thoan ơi dọn hàng đi kẻo mưa đến nơi rồi đấy bà Thoan gật đầu vội vàng Thu dọn những bó rau còn lại xếp vào thùng xốp trong lúc dọn dẹp bà không khỏi than thở lại sắp tới mùa bão rồi đấy cứ mưa gió như thế này thì làm ăn được gì mong trời thương cho chứ cái cảnh Buôn thúng bán mẹt này lại gặp thời tiết thế thì sống làm sao đây khi những giọt mưa đầu tiên rơi xuống tiếng lách cách của xe đạp bà Thoan đã vang lên trên con đường đất ẩm ướt bà đạp xe về nhà Lòng chĩu nặng lo lắng cho những luống rau bà đã trồng những giọt mưa lớn hơn bắt đầu rơi mỗi giọt như những hạt đậu nảy lên trên mặt đất gột rửa bụi bẩn trên lá cây và mái nhà về đến nhà bà Thoan vội vàng cất xe vào góc sân và bước vào trong nhà trong bếp tiên con gái út của bà đang nấu ăn nghe tiếng xe đạp của mẹ C liền chảy ra hỏi han Mẹ ơi Sao mẹ về muộn thế ạ trời mưa to thế kia cơ mà tiên lo lắng nhìn bà Thoan bộ quần áo ướt sũng của bà bà Thoan đáp lại với giọng mệt mỏi mẹ cô bán nốt chỗ rau Hôm nay bán cũng được khá đấy con ạ cứ thế này Hôm nào Thằng Phúc nó về mẹ đãi hai đứa một bữa thật ngon tiên vui vẻ cười nói Ôi thật hả Mẹ th con phải gọi anh về ngay m mới được bà Thoan Xoa đầu tiên nhẹ nhàng nói linh ta linh tinh Anh mày đang tập trung cho năm cuối mày phải để cho nó tập trung học Chứ sau nó thi xong thì tha hồ mày đừng có làm phiền nó đấy tiên không cảm thấy buồn mà vẫn cười với mẹ và nói vâng ạ Con không làm phiền anh ấy đâu ạ Thôi giờ hai mẹ con mình vào ăn cơm sớm rồi còn nghỉ ngơi nữa Nói xong bả cờ Chiếc Áo Cũ sờn ra treo nó lên hơi xa chiếc bếp để khô rồi Ngồi xuống bếp cho khô quần áo chợ là mảnh đất màu mỡ cho những người buôn bán nơi đông đảo người mua kẻ bán tạo nên một không gian sống động với vô số tiếng động và hình ảnh nhộn nhịp Bên cạnh những sự mua bán sôi nổi thỉnh thoảng cũng vang lên tiếng cãi vã làm cho bầu không khí nơi đây lúc nào cũng căng thẳng như sắp bùng nổ trong quá khứ bà Thoan từng là người lượm ve trai để kiếm sống qua ngày cuộc hôn nhân với ông Tám một người đàn ông làm nông đã thay đổi cuộc đời bà khi bà chuyển sang nghề bán rau với tính cách hiền lành và ít nói bà Thoan đã gặp khó khăn trong việc hòa nhập với không khí sôi động ồn ào của khu chợ có một lần bà gặp phải một vị khách khó tính vẻ ngoài sang trọng nhưng lại tính toán từng đồng một cách keo kiệt và thái độ khinh thường hống hách với người bán hàng ban đầu bà Thoan cố gắng giữ thái độ nhẹ nhàng bình tĩnh để ứng phó Nhưng vị khách kia không dễ chịu thua càng ngày càng trở nên to tiếng và coi thường bà nên cả hai đã cãi nhau từ cuộc tranh cãi ấy bà Thoan dần dần học cách thích nghi với môi trường mới bà từ một người phụ nữ rụt rè đã trở nên mạnh mẽ và quyết đoán hơn để không ai có thể bắt nạt hay coi thường mình tiên liền ngồi xuống nắm lấy đôi bàn tay của mẹ như để xóa tan sự mệt mỏi cho mẹ tiên năm nay đang là học sinh lớp tám chỉ một năm nữa thôi là cô sẽ thi chuyển cấp bóng hình nhỏ nhắn của Tiên bê mâm cơm lên nhà rồi cô gọi lớn Mẹ ơi mẹ lên ăn cơm đi ạ Con dọn xong rồi ạ Bà Thoan đáp Ừ mẹ lên ngay đây ngôi nhà đơn sơ nằm lặng lẽ trong bóng tối của buổi tối muộn chỉ được soi sáng bởi những tia sáng lé Mong Manh từ chiếc đèn điện đã sắp hỏng không gian trong nhà dù không sáng cho lắm nhưng lại tràn ngập bởi tiếng nói chuyện rôm giả của hai mẹ con bỗng nhiên giữa dòng chuyện một giọng nói quen thuộc vang lên khiến cho tiên giật mình cô ngỡ ngàng tưởng rằng đó là giọng nói của anh trai mình cô vội vã chạy ra cửa khi mở cửa ánh đèn le lói phản chiếu lên khuôn mặt của chí một người bạn thân từ nhỏ cục Phúc chí đứng đó với nụ cười hiền lành và ấm áp tiên vừa thốt lên trong sự ngạc nhiên Ơ anh Chí sao anh lại về à Em tưởng anh cũng giống anh Phúc bận không về được chứ ạ chí đáp giọng vui vẻ Anh vừa mới về từ sáng nay thôi rồi chí đưa cho tiên một cái túi quà và nói mẹ anh bảo anh qua đây Mang chút quà cho gia đình em em nhận cho anh vui nhé bà Thoan thấy con bé kêu lâu vào liền hỏi Tiên ơi khách thì mời vào nhà đi Con đừng có để anh đứng ở ngoài trời mưa chứ Tiên quay lại cười rạng rỡ với chí rồi mời anh vào nhà Mẹ ơi Anh Chí Anh ấy tới chơi ạ khi chí bước vào niềm vui sáng lấp lánh trên khuôn mặt của bà Thoan bà vui mừng nói Ôi chí Lâu quá mới gặp cháu ở Hà Nội sống tốt chứ con Dạ cháu vẫn ổn cô ạ Cháu vừa thi xong nên tranh thủ về thăm nhà một chút chứ Sắp tới đi thực tập thì không có thời gian về nhà C ạ Thế à Thế thằng Phúc Thế nó không về cùng cháu à Phúc nó bảo với cháu là dạo này bận việc không về được ạ Cô đừng có buồn nhé Rồi cậu ấy sẽ về với cô sớm thôi ạ Nói xong chí xin phép ra về thôi cháu xin phép cô với em cháu về ạ Cháu đang dở tí việc ở nhà có gì hôm khác cháu lại qua chơi ạ bà Thoan đáp Ừ thế cháu về nhé Khi chí vừa ra về tiên đóng cửa lại và không dấu nổi vẻ trách móc sao anh chí thì về được mà anh mình lại không về được như vậy hả anh ấy cũng không gọi điện báo gì luôn hay là để con gọi cho anh ấy hả mẹ bà Thoan lắc đầu biểu hiện sự ngán ngẩm anh chí vừa bảo anh trai con bận mà gọi làm phiền anh ấy thôi Mau đi ăn cơm đi cơm nguội hết cả rồi kìa con bà Thoan Thật ra cũng rất nhớ và mong con về có những lần bà muốn gọi điện cho con để nói chuyện nhưng gọi lại sợ làm phiền cuộc sống của con ở cái xóm nghèo hẻo lánh việc một ai đó Có thể bước chân ra khỏi cánh cửa đại học là một điều không hề đơn giản thậm chí là một giấc mơ xa vời chí và phúc là hai người trẻ may mắn đã tìm được điều đó và trở thành niềm tự hào vng cho cả khu xóm Phúc đặc biệt là niềm tự hào to lớn của bà Thoan dù đi đâu Bà cũng không bao giờ quên kể về con trai của mình với vẻ mặt vô cùng tự hào Phúc đang theo học ngành kinh tế tại một trường đại học danh tiếng bố Phúc mất khi cậu còn đang học tiểu học do căn bệnh nan y khó chữa đã để lại cho gia đình một gánh nặng khổng lồ Bà Thoan với tất cả sức lực của một người mẹ đơn thân đã quay tr ở lại công việc nhặt ve chai của mình để kiếm sống vì mảnh đất trồng rau đã bị thu hồi thế Nhưng công việc ấy không đủ để nuôi sống hai đứa trẻ đang tuổi ăn tuổi lớn bà phải đi vay mượn từng đồng từ hàng xóm để đảm bảo bữa ăn cho các con có một cuộc sống mà mỗi ngày trôi qua đều là một thử thách khi Phúc đang học lớp chí bà Thoan bị sốt xất huyết nặng đến mức nguy kịch trong hoàn cảnh khó khăn đó phúc đã đứng lên gánh vác trách nhiệm to lớn cậu chàng trai trẻ Không chỉ phải chăm sóc mẹ mà còn phải làm việc tại các quán ăn để kiếm tiền những khoảng thời gian rảnh rỗi hiếm hoi phúc lại đến các công trường xin làm phụ hồ cuộc sống dường như chẳng công bằng chút nào với phúc nhưng cậu không hề ngục ngã nhờ sự chăm sóc không mệt mỏi của con bà Thoan dần hồi phục sức khỏe Dù công việc kiếm tiền vô cùng vất vả Phúc vẫn không thể để thành tích học tập của mình bị suy giảm điều này thể hiện rõ nét qua việc cậu thi đỗ vào một trường cấp ba công lập một bước ngoặt lớn trên con đường giáo dục của mình bà Thoan may mắn khi được chính quyền cấp cho một mảnh ruộng khác để trồng rau Bắt đầu thấy một tia hy vọng le lói Phúc tiếp tục nỗ lực học tập không ngừng Mặc dù cuộc sống vẫn còn nhiều khó khăn nhưng với sự quyết tâm và lòng kiên trì Phúc thi đỗ vào Đại học Điều này không chỉ là một thành tựu cá nhân mà còn là một chiến thắng chung của cả gia đình cả xóm nghèo trong khi đó bà toan một người tuổi đã cao nhưng vẫn hàng ngày ra đồng để chăm sóc mảnh ruộng nhỏ bà chồng các loại rau sạch không chỉ để cung cấp thực phẩm cho gia đình mà còn mang ra chợ bán để kiếm thêm thu nhập trang trải cuộc sống giữa lòng thủ đô rực rỡ và náo nhiệt nơi dòng người hối hả không ngừng có một góc phố nhỏ luôn sống động Tại đây có một quán cà phê nhỏ nằm Khuất Sau hàng cây xanh thu hút ánh nhìn với vẻ ngoài ấm cúng trang trí tinh tế dù chỉ là một không gian nhỏ nhưng quán luôn đầy ắp tiếng cười và những cuộc trò chuyện sôi nổi giữa đám đông một chàng trai với mái tóc vàng chói nổi bật đang miệt mài phục vụ phúc với chiếc tạp rề quấn quanh người di chuyển nhẹ nhàng và chuyên nghiệp giữa các bàn và quầy pha chế cậu không chỉ phục vụ mà còn là linh hồn của quán biến mỗi ly cà phê thành một tác phẩm nghệ thuật tiếng chuông gió treo trước cửa quán gieo lên báo hiệu một vị khách bước vào xin chào quý khách quý khách muốn thử đặc sản tại quán chúng tôi hay là muốn thưởng thức những loại nước uống đặc biệt ạ Phúc nhanh nhẹn chào hỏi giọng nói tràn đầy năng lượng khi Ngước mắt lên Cậu bất ngờ trước người vừa bước vào đó là Việt bạn học cùng cấp hai vế phúc dáng vẻ của Việt không khác xưa vẫn làn da Dám Nắng và thân hình cao lớn mày làm thêm ở đây sao hả Phúc lâu lắm rồi tao mới gặp mày đấy Phúc cười rạng rỡ Ừ tao làm thêm ở đây mày vẫn khỏe chứ Đây nhìn cơ bắp của tao này Nhìn là biết chứ gì Việ cười rồi đáp Giơ tay lên khoe cơ bắp rắn chắc và cả hai cùng cười vui vẻ Hôm nay nếu không bận gì thì đợi tao một chút nhé Tao sắp tan ca rồi anh em mình ngồi nói chuyện Phúc Đề nghị Việt gật đầu thế thì làm việc tiếp đi cho tao một ly trà tắc mật ong nhé Lát nữa anh em mình tám chuyện sau sau khi tan ca phúc và Việt tìm một góc nhỏ trong quán đều ôn lại những kỷ niệm cả hai không ngờ rằng sẽ có duyên gặp lại tại mảnh đất thủ đô này thời gian dường như quay ngược trở lại đưa họ về với những ngày tháng hồn nhiên vô tư dưới mái trường cấp hai những ký ức ấy là điều khó quên với cả hai hiện tại Việt đang theo học ngành sửa chữa ô tô tại một trường cao đẳng ở Thủ đô Việt có vẻ trưởng thành và chững trạc hơn trước trước khi chia tay phúc và Việt đã kết bạn galo để dễ dàng liên lạc và trò chuyện thường xuyên hơn cả hai đều mong muốn sẽ có thêm nhiều cơ hội để gặp gỡ nhau trong tương lai để cùng nhau Ôn lại kỷ niệm và chia sẻ những câu chuyện về cuộc sống phúc không bao bao giờ ngờ rằng cuộc gặp gỡ tình cờ hôm nay sẽ là khởi đầu cho một tương lai mà cậu chưa bao giờ nghĩ tới sau một ngày làm việc mệt mỏi Phúc mệt nhoài Trở về ký túc xá nơi Cậu chia sẻ không gian sống cùng năm người bạn khác Tuy nhiên hôm nay chỉ còn lại mỗi cậu và Hưng bởi vì những người còn lại đã về quê nghe tiếng mở cửa Hưng đang nằm vắt chân lên giường và chơi game bỗng nhảy bật dậy và hỏi mẹ về rồi đấy à Tối nay ăn cái gì đấy để tao đi tắm đã có gì tính sau phúc đáp lại mệt mỏi để lại ba lô và tiến thẳng vào trong phòng tắm Ừ vậy mày Đi tắm đi tao chơi game tiếp sắp qua màn rồi Hưng quay lại màn hình laptop Tiếp tục cuộc chơi tối ấy Hà Nội Huyền Ảo dưới ánh đèn nêon lung linh Bao trùm lên mình một tấm áo hoa lệ khác hẳn với vẻ giản dị ban ngày đường phố tấp lập xe cổ qua lại tạo nên một bức tranh sống động nhột nhm các quán ăn ven đường đông đúc người thưởng thức các món ăn đặc giản của Hà Nội từ phở bún mùi hương thơm phức quyện vào nhau tạo nên một nét đặc trưng riêng biệt cho ẩm thực đặc sắc nơi đây phúc và Hưng ghé vào một quán phở gần trường ngồi chờ một lúc anh phục vụ đã bưng ra hai bát phở mùi thơm của từng sợi phở quyện với mùi thịt bò tái thơm ngon tạo nên một hương vị Khó Cưỡng khiến cho phúc đắm chìm trong từng miếng ăn trong lúc ấy tiếng nhạc sập sình từ chiếc tivi nhà đối diện đang được mở to thu hút sự chú ý của Phúc màn hình tivi đang chiếu một buổi lễ hộ âm nhạc lớn ngay tại Hà Nội những ca sĩ trẻ đầy năng lượng và nhiệt huyết Đang biểu diễn hết mình trên sân khấu ánh mắt của Phúc dõi theo từng nhịp điệu sôi động một phần khát khao âm nhạc sâu kiến trong trái tim của cậu bùng cháy Hưng nhận ra sự đăm chiêu của Phúc và hỏi này mày làm cái gì mà chăm chú suy nghĩ thế có gì đâu mày có niềm đam mê mãnh liệt với âm nhạc Sao mày không thử đăng ký tham gia cuộc thi nào đó đi Phúc trầm ngâm mày nghĩ tao có làm được không Tao tao cũng không chắc nữa Hưng khích lệ mày phải thử thì mày mới biết đến đâu chứ cảm hứng từ Cuộc Gặp Gỡ Tình cờ và những lời khuyên của bạn Phúc bắt đầu suy nghĩ về việc tham gia một cuộc thi âm nhạc đam mê âm nhạc của cậu không chỉ là sở thích mà còn là nguồn sống len lỏi vào từng tế bào từng nhịp đập của trái tim cậu sau những tháng ngày bận rộn với học tập và công việc bán thời gian ở thành phố Phúc quyết định về thăm quê Bởi đã quá lâu rồi cậu không về thăm quê dạo này thi cử công việc bận rộn nên không gọi điện về hỏi thăm mẹ và em gái được và cậu muốn được tận hưởng không khí trong lành và yên bình nơi mình sinh ra cậu muốn được tận hưởng không khí trong lành và yên bình tạm tránh xa không khí đông đúc xô bồ nơi thủ đô sáng sớm phúc đã thu xếp hành lý gọn gàng chuẩn bị cho chuyến đi cậu Đeo chiếc ba lô đã cũ kỹ lên vai trong đó chỉ có vài bộ quần áo và một số món quà nhỏ cho mẹ mà em gái trước khi lên đường phúc không quên ghé qua tiệm bánh gần ký túc xá để mua một chiếc bánh ngọt thứ mà em gái cậu rất thích cậu bắt chuyến xoe buýt đầu tiên rời khỏi thành phố chọn một chỗ ngồi gần cửa sổ để có thể ngắm nhìn cảnh vật dọc đường khi xe Lan bánh những tòa nhà cao tầng dần nhường chỗ cho cảnh quan nông thôn với những cánh đồng xanh mướt và dòng sông uốn lượn mỗi cây cầu mà xe buýt đi qua đều mang lại cho Phúc một cảm giác như đang trở về mới một phần ký ức yên bình của tuổi thơ hơn ba tiếng sau xoe biết dừng lại tại bến xe nhỏ của thị trấn nơi không xa làng của anh là mấy Không khí ở đây trong lành đến lạ thường bầu trời trong xanh và không gian yên tĩnh chỉ có tiếng chim hót tiếng gió thổi qua lá cây Phúc hít một hơi thật sâu cảm nhận mùi hương của đất của cỏ cây hoang dã một mùi hương thân thuộc mà cậu đã không cảm nhận được từ lâu bước xuống xe buyết Phúc bắt đầu đi bộ về nhà con đường mòn dẫn về nhà cậu quen thuộc đến nỗi dù đã lâu không về cậu vẫn đi một cách tự nhiên hai bên đường những bụi hoa nở rộ các bác nông dân đang cặm cụi làm việc trên đồng thỉnh thoảng lại ngẩng đầu chào hỏi cậu bằng nụ cười hiền hậu Cuộc sống ở đây tuy vất vả khó khăn nhưng tình làng Nghĩa xóm là thứ không thể thiếu khi về đến đầu làng Phúc thấy các em nhỏ đang say mê với trò chơi trốn tìm Thì bỗng dưng dừng lại ánh mắt hướng về một bóng dáng quen thộc niềm vui sáng bng lên trên gương mặt các em khi thấy phúc với đôi mắt long lanh và nụ cười rạng rỡ tiếng reo vang lên a anh Phúc Đã về rồi một cậu bé tò mò hỏi anh Phúc lần này có mang quà cho bọn em không ạ Phúc cười Mở chiếc túi lục tìm thứ gì đó và rút ra hai con diều mỗi con cậu đều vẽ lên đó những màu sắc rực rỡ tiếng cười hân hoan vang dội khắp nơi khi những cánh diều được trao vào tay những đứa trẻ đang ngóng chờ trẻ con ở đây rất yêu quý phúc không chỉ bởi cậu là tấm gương nỗ lực học tập mà còn bởi lòng tốt và sự chăm chỉ của cậu các em cứ nghe lời bố mẹ học tập thật tốt vào thì mỗi lần anh về anh sẽ có quà cho Phúc nói nhẹ nhàng vuốt đầu từng đứa trẻ bước chân của Phúc chậm rãi tiến về ngôi nhà cũ kỹ thời gian khi đến trước cửa cảm xúc dâng ch chào trong cậu bà Thoan cùng Tiên đang ngồi ăn trưa thì Phúc Gọi vọng vào Mẹ ơi con về rồi đấy ạ Bà Thoan ngước lên nhìn cái dáng vẻ xen lẫn ngạc nhiên xúc động trong suy nghĩ của bà không thể nhầm lẫn đây chính là con trai của bà mà bà đã mong chờ bấy lâu bà Thoan Đặt nhẹ Chiếc Bát xuống cùng tiên bước ra ngoài nhưng bà chợt dừng lại một nhịp Trần trừ Phúc à con phải không Dạ vâng con đây mẹ ạ mẹ không nhận ra con à dáng vẻ của Phúc thay đổi nhiều so với trong ký ức của bà hai lỗ tai đeo khuyên tai lấp lánh tóc vuốt keo nhuộm màu vàng chói và chiếc quần thời tran rách gối thấy con như thế bà Thoan không giấu nổi sự lo lắng con Sao con lại ăn mặc như thế này trông con có khác gì mấy đứa trẻ trâu lêu lổng ở ngoài kia không hả con phúc đáp lại giọng điềm tĩnh Mẹ ơi đây là Phong cách của giới trẻ bây giờ đấy con thấy đẹp mà không khí căng thẳng khi bà Thoan đề nghị phúc thay đổi lại nhưng cậu không đồng ý bên cạnh tiên nhẹ nhàng xen vào cuộc trò chuyện cố gắng làm dịu đi không khí Mẹ ơi anh mới về còn mệt mình vào ăn cơm đã rồi nói chuyện chuyện này mình sẽ nói sau mẹ nhớ chứ cứ đứng ở ngoài này cãi nhau thì lại không hay đâu giọng của Tiên nhẹ nhàng cố gắng làm dịu đi mọi chuyện dù cô cũng không khỏi ngạc nhiên trước sự thay đổi của anh trai mình bà Thoan cũng thế Thế nên không nói gì thêm nữa mâm cơm buổi trưa hôm ấy nặng trĩu bầu không khí u ám Mỗi người đều đắm chìm trong suy tư riêng không ai nói năng gì bà Thoan ngồi đó trái tim nặng trĩu nỗi thất vọng là một người phụ nữ từng trải qua bao khó khăn bà khó lòng hiểu nổi cái cá tính phóng khoáng của tuổi trẻ ngày nay bà lo lắng rằng phúc người con trai ngoan hiền lành đã thay đổi quá mức còn phúc thì lại không hiểu sao mẹ mình lại phản ứng mạnh mẽ như vậy cậu chỉ nghĩ rằng việc nhuộm tóc hay đeo khuyên không phải là một hành vi phạm Pháp hay trái với thuần Phong Mỹ tục đó chỉ là cách cậu thể hiện bản thân mình cá tính và màu sắc riêng hơn nữa Tiền cậu dùng để làm đẹp là tiền cậu tự kiếm được không phải đi ăn cắp hay ăn cướp của ai trong không gian ngột ngạt đó tiên cuối cùng cũng phải lên tiếng để cố phá vỡ sự im lặng anh Phúc anh lần này anh về chơi lâu không hả anh Anh sẽ ở nhà Hai tuần sau em thi cấp ba nếu có gì khó khăn cứ hỏi anh nhé Dạ vâng ạ Mà anh chí về trước anh mấy ngày rồi đấy anh ấy bảo khi nào anh về thì qua nhà anh ấy chơi ạ biết rằng mình đang giận nhưng bà Thoan vẫn không thể bỏ mặc con trai bà từ từ gắp Miếng Thịt vào bát phúc không nói gì ăn xong bữa cơm thì xin phép đi trước cậu ghé qua nhà chí gần đó hẹn bạn ra bờ sông hóng gió ngồi trước bờ sông từng là kỷ niệm tuổi thơ của cả hai phúc không giấu nổi được những suy nghĩ anh và chí nói chuyện về mọi chuyện và chí khuyên Phúc à Tao nghĩ mày nên làm lành với mẹ mày đi chả lẽ mày muốn chiến tranh lạnh Mãi à Tao biết mày không chơi bời gì nhưng cái vẻ bên ngoài này của mày dễ làm người ta hiểu lầm lắm người ta quanh năm vất vả làm sao mà hiểu được mấy cái phong cách của giới trẻ bây giờ phúc nghe Trí nói suy ngẫm một hồi rồi Cậu cầm hòn đá ném Thật ra xa tao thấy mày nói cũng có lý th ở trên thành phố Tao sẽ ăn mặc phong cách này còn về quê tao sẽ ăn mặc giản dị có được không chí trả lời được chứ chỉ cần mày không làm người ở quê mình hiểu lầm thế là được thôi à Mày có nhớ thằng Việt không hả Chí hồi đó lo học cùng cấp hai với bọn mình đấy Phúc Hỏi với ánh mắt đăm chiêu nhìn ra bờ sông chí nhíu mày rõ ràng không thoải mái khi nhắc đến cái tên ấy nhớ chứ cái thằng đó hồi trung học nổi tiếng là học sinh bất hảo mà sao bỗng dưng mày lại nhắc đến nó Phúc hít một hơi thật sâu Ánh Mắt Vẫn dán chặt vào dòng sông xa xôi hôm nọ tao vô tình gặp lại nó kh Tao đang làm thuê ở một quán cà phê tao thấy nó khác xưa nhiều lắm chí ạ chí vẫn tỏ ra hoài nghi khác thế nào nó đã thay đổi hoàn toàn rồi á Phúc chậm rãi và nói không hẳn là hoàn toàn nhưng một lần tao vô tình bắt gặp thằng Việt làm thêm ở ngoài tao thấy nó vất vả lắm Nó làm việc để kiếm tiền nuôi em gái đi học Tao ngạc nhiên luôn khi thấy nó chăm chỉ như thế hình như cuộc sống khó khăn đã khiến nó trưởng thành hơn đấy chí vẫn không mất đi vẻ hoài nghi Mày cẩn thận đấy Phúc ạ Dù sao thì quá khứ của nó cũng không tốt đẹp gì đâu Mình không biết được người ta đã thay đổi thật sự hay chỉ là vẻ bề ngoài thôi Phúc gật đầu cảm nhận được sự lo lắng của bạn mình Tao hiểu mà Nhưng dù sao thì mọi người cũng đều xứng đáng có cơ hội thay đổi tao sẽ cẩn thận nhưng cũng không muốn quá khắt khe với nó sau đêm dài trò chuyện thấm đượm cảm xúc phúc và bà Thoan Đã làm lành và phúc cũng xin lỗi bà Thoan vì cách cư xử của mình với mẹ bà Thoan cũng hiểu được suy nghĩ của con nên cũng tha lỗi cho con không gian căng thẳng từ lâu giữa hai mẹ con cuối cùng cũng được hóa giải mang lại bầu không khí ấm áp cho ngôi nhà bé nhỏ chỉ trong chốc lát tuần lễ đoàn tụ nhanh chóng trôi qua và đã đến lúc phúc phải chào tạm biệt mẹ để trở lại Hà Nội nơi những bài thi cuối kỳ vẫn đang còn rang dở công việc làm thêm vẫn đang chờ đợi cậu trong làn xương sớm lấp lánh ánh nắng mới những tia nắng ban mai nhảy múa qua từng kẽ lá chiếu giỏi lên mái tóc pha xương của bà Thoan như bao người mẹ khác bà chu đáo chuẩn bị từng túi đồ lớn nhỏ cho Phúc Mang đi bao gồm thịt rau gạo và một túi lớn khác khoảnh khắc chia tay Phúc ôm mẹ thật chặt lòng đầy xúc động và biết ơn bàn tay gầy cuộc của bà Thoan nắm lấy bàn tay của Phúc những ngón tay quai quắc đầy vết tích của thời gian và công việc nặng nhọc chạm vào tay của mẹ phúc cảm thấy nhói lòng vì mẹ đã quá vất vả vì cậu khi bước chân vào thủ đô cuộc sống của phúc trở nên bận rộn hơn bao giờ hết niềm vui được đoàn tụ với gia đình tan biến nhanh chóng kh cậu đối mặt với những khó khăn trong cuộc sống ở nơi này mùa hè này phúc quyết định ở lại Hà Nội Thực tập thay vì về quê như mọi năm môi trường làm việc không như phúc tưởng tượng nó thiếu đi sự chuyên nghiệp và năng động mà cậu mong đợi thay vào đó cậu phải chịu đựng sự chèn ép Từ những đồng nghiệp lớn tuổi và những yêu cầu vô lý trong công việc những báo cáo hàng ngày khiến đầu óc của phúc như muốn nổ tung và cuộc sống trong nhịp đập hối hạ của Hà Nội khiến cậu cảm thấy cô đơn lạc lõng ánh đèn rực rỡ của Thành phố không thể xua tan đi những lo âu và băn khoan trong lòng phúc mỗi ngày trôi qua với cậu như một cuộc chiến không hồi kết màn đêm buông xuống gục ngã trên chiếc giường quen thuộc mệt mỏi sau một ngày Giải đọc tập thực tập và làm thêm trong bóng đêm yên tĩnh Phúc mắt dõi theo chiếc quả trần đang xoay liên tục trên cao cậu cảm thấy cuộc sống của mình cũng như chiếc quạt ấy không ngừng không ngừng quay cuồng trong vòng lặp mỗi ngày giống hệt nhau không gian trong phòng bỗng trở nên ngột ngạt cảm giác như cậu đang bị nuốt chừng trong một cái lồng vô hình giữa đêm tối Phúc khát khao Được giải thoát được khám phá những điều mới mẻ được trải nghiệm những cảm xúc lạ lùng mà cuộc sống có thể mang lại Tuy nhiên thực tại Nghiệt Ngã lại đòi hỏi cậu phải trưởng thành hơn phải vững vàng hơn để có thể chăm sóc cho mẹ và em gái Và cả bản thân mình nữa nhìn chiếc quạt trần vẫn xoay đều phúc tự nhủ trong lòng mình không thể cứ mãi như thế này được cậu nhắm mắt lại cố gắng xuôi đi những y nghĩ tiêu cực những lo lắng về tương lai phúc biết rằng cần phải mạnh mẽ hơn để quyết tâm hơn nữa thay đổi cuộc sống tìm cho mình một hướng đi mới trong bóng tối của căn phòng cậu thề với chính mình rằng sẽ không để những khó khăn hiện tại ngăn cản mình bỏ cuộc nằm mãi không ngủ được Phúc liền mở điện thoại ra lướt mạng xã hội trong vô thức mắt Cậu Chợt dừng lại ở một thông báo tuyển dụng thực tập sinh một công ty âm nhạc dường như định mệnh đã mỉm cười với cậu vì lời mời này xuất hiện đúng lúc cậu đang tìm kiếm một hướng đi mới cho cuộc đời không còn do dự Phúc lập tức quyết định đăng ký ngay sau khi gửi hồ sơ Phúc nhận được thông báo về thời gian và địa điểm của vòng loại Cậu mua mới một bài bộ quần áo để chuẩn bị cho cuộc phỏng vấn và buổi thử giọng trong số hơn 100 thí sinh Phúc nổi bật với giọng hát đầy cảm xúc và phong thái tự tiên dễ dàng vượt qua vòng sơ loại cậu tham gia vào nhóm 30 thí sinh cuối cùng nơi Mỗi người đều là những tài năng trẻ đầy triển vọng trong thời gian này họ sẽ được đào tạo bài bản về thanh nhạc vũ đạo tại đây phúc đã gặp và kết bạn với quân một thí sinh khác có tính cách vui vẻ hài hước người luôn sẵn sàng giúp đỡ mọi người xung quanh Phúc xin nghỉ thực tập và chỉ đi làm thêm gia sư vào buổi tối còn chiều phúc lại đến công ty để tập luyện Mặc dù lo sợ mẹ sẽ không đồng tình với quyết định của mình phúc quyết định giữ bí mật để tham gia cuộc thi cho đến khi có kết quả cụ thể 3 tháng sau cuộc thi chính thức được phát sóng trực tiếp phúc đã trải qua những thử thách đầy áp lực nhưng cũng không kém phần thú vị trong suốt quá trình đó anh vẫn luôn giữ thái độ tích cực và nỗ lực không ngừng khi đêm diễn đầu tiên bắt đầu dới Ánh Đèn Sân Khấu lấp lánh Phúc Đã hoàn toàn tự tin thể hiện mình mỗi bước nhảy mỗi nốt nhạc cậu đều thể hiện cảm hứng cho khán giả khiến họ không thể rời mắt khi tiếng hò reo của khán giả vang lên Phúc nhận ra rằng mình đã không sai khi quyết định bước ra khỏi vùng an toàn Dù biết có thể sẽ có những lúc vẫn t nhủ sẽ phải tiếp tục theo đổi đam mê khôngo giờ hối tiếc về quyết định của mình trong cuộc thi phúc đã thể hiện rất tốt và vào vòng trong không khổ Công cậu đã cố gắng suốt tháng qua trong không gian ấm cúng của một quán ăn nhỏ ánh Đèn Vàng dịu nh phản chiếu lên những khu mặt hân hoan của những người thực tập sinh họ t tập ở đây để ăn mừng những thành công nhỏ nhoi mà họ đã đạt được trong thời gian qua Phúc đang vui vẻ trò chuyện Thì bỗng điện thoại trong túi áo sôi động với giai điệu quen thuộc anh lấy điện thoại ra màn hình hiển thị tên chí người bạn thân thiết nhất của mình vừa bắt máy chí liền hỏi mày giấu kỹ quá đấy Tao chẳng biết gì cả mày đã đi thi cuộc thi Âm Nhạc Đúng không nghe nói mày được vào vòng trong à Tao cũng rất vui cho mày đấy tiếng của chí rộn dàng truyền qua điện thoại Phúc cười nhẹ lòng tràn ngập niềm vui và phần nào là sự nhẹ nhõm Ừ tao đã tham gia cuộc thi âm nhạc có gì cuối tuần này gặp nhau nhé Tao sẽ kể cho mày nghe chi tiết hơn buổi tối đó sau khi rời khỏi quán ăn Phúc lặng lẽ suy nghĩ về cuộc đời mình anh yêu âm nhạc Nó như một phần không thể tách rời trong con người của anh nhưng cùng lúc đó áp lực từ việc học tại trường đại học cũng nặng nề không kém cậu phải đối mặt với đề án tốt nghiệp sắp tới và những kỳ vọng từ gia đình mỗi đêm những suy nghĩ về việc cân bằng giữa âm nhạc và đam mê nghĩa vục học tập khiến cho cậu chẳn chọc cậu tự hỏi liệu mình có thể theo đuổi Cả hai mà không làm ảnh hưởng đến chất lượng của cả hai không những ngày tiếp theo Phúc dành nhiều thời gian trong thư viện và phòng tập cố gắng tìm ra lời giải cho nỗi lo của mình cậu tính toán lên kế hoạch và đối chiếu lịch trình học tập với các buổi tập tập nhạc mỗi phút chú tr qua phúc càng cảm thấy mình bị kéo giãn giữa hai thế giới hai thế giới mệt mỏi đối lập nhưng vẫn không thể tìm ra câu trả lời sau nhiều đêm dài suy nghĩ và băn khoăn Phúc đưa ra một quyết định mạo hiểm cậu sẽ bảo lưu việc học trong nửa năm sau đó và quyết định không dễ dàng Nhưng cậu cảm thấy nó cần thiết để cậu có thể tập trung vào đam mê âm nhạc của mình phúc biết rằng bước đi này nếu gia đình biết được có thể gây thất vọng cho họ Nhưng cậu tin tưởng vào con đường mình đã chọn chớ trêu tay dường như số phận luôn có cách riêng để đùa giỡn với con người một buổi chiều với lòng hào hứng phúc đến phòng nhạc để chuẩn bị cho buổi tập Tuy nhiên cậu bắt gặp hình ảnh một người bạn cùng nhóm ngồi co ro một góc với vẻ mặt ủ rũ đôi mắt đượm buồn Tiến lại gần Phúc nhẹ nhàng Đặt tay lên vai của người bạn với giọng điệu lo lắng cậu sao Thế có chuyện gì mà ngồi ủ rũ ở đây người bạn Ngước lên ánh mắt nặng trĩu nỗi buồn à ông đấy à Tôi thật sự rối bời mẹ tôi vừa mới bị tai nạn giao thông nặng bây giờ gia đình tôi cần một khoản tiền lớn để trả viện phí nhưng nhưng tôi không biết phải lấy ở đâu ra phúc nghe xong lòng trĩu nặng cậu biết hành trình mà mình và người bạn này cùng trải qua Họ cùng nhau đấu tranh theo đuổi đam mê trong những hoàn cảnh không mấy Thuận Lợi phúc hỏi Bây giờ cậu cần bao nhiêu 15 triệu tôi biết là nhiều nhưng hiện giờ chỉ cần bấy nhiêu thôi Cậu có thể cho tôi mượn không Tôi hứa tôi tôi sẽ trả cậu trong thời gian sớm nhất có thể trái tim của phúc như bị bóc nghẹt dù cậu đã tiết kiệm được một khoản tiền từ việc làm thêm nhưng đó cũng là số tiền mà phúc đã dự định cho công việc cậu cần dùng đến Tuy nhiên nhìn thấy người bạn thân thiết đang tuyệt vọng không làm ngơ cậu đắn đo cuối cùng lòng tốt đã chiến thắng Phúc thở dài nhìn vào mắt của người bạn và nói được rồi tôi sẽ cho ông mượn nhưng ông hãy trả tôi sớm nhất có thể nhé người bạn mỉm cười ánh mắt rạng rỡ lên niềm biết ơn ông yên tâm Tôi sẽ trả lại ông sớm thôi Cảm ơn ông nhiều lắm những ngày sau đó Phúc tập luyện một cách chăm chỉ sự cố gắng của anh được khán giả đánh giá rất cao Phúc bước khỏi sân khấu mồ hôi còn đọng trên trán sau phần trình diễn đầy nhiệt huyết của mình anh nghe thấy tiếng vỗ tay reo Hò của khán giả trong lòng cảm thấy ấm áp và tự hào mình đã làm được rồi anh tự nhủ chỉ cần tiếp tục cố gắng mọi thứ sẽ tốt đẹp hơn nhưng vào một buổi chiều khi đang nghỉ ngơi sau Giờ tập luyện căng thẳng phúc vô tình nghe được cuộc trò chuyện của hai người bạn thân nam và Hùng sau cánh gà Nam này cậu có nghe tin gì chưa một số thí sinh đã mua giải để chắc chắn trở thành ngôi sao đấy thật à Đúng là chuyện gì cũng có thể xảy ra trong làng giải trí này Nam đáp lại với giọng đầy nghi ngờ Nhưng tớ nghĩ Phúc chắc sẽ không dính dáng đến chuyện này đâu cậu ấy chăm chỉ vào tài năng mà Hùng cười nhạt cậu ngây thơ quá đấy Nam ạ dù phúc có chăm chỉ và tài năng đến đâu tất cả đã nằm trong kịch bản của nhà sản xuất rồi cậu ấy sẽ chỉ đi thêm được hai vòng nữa thôi rồi sẽ bị loại tin tớ đi Phúc lắng nghe lòng ngổn ngang với những suy nghĩ trái chiều Chẳng lẽ mọi nỗ lực của mình đều vô ích à anh tự hỏi Dù không muốn tin anh vẫn tiếp tục chăm chỉ tập luyện hy vọng những lời nói đó chỉ là Tin Đồn Vô Căn Cứ thế nhưng đúng như những gì Nam và hùng đã nói sau hai vòng tiếp theo Phúc bị loại khỏi cuộc thi với sự tiếc nuối của khán giả anh đứng lặng người trên sân khấu khi nghe tên mình bị loại cảm giác bất lực và thất vọng tràn ngập trong lòng đêm đó anh về nhà gục đầu vào gối và khóc những giấc mơ trở thành ngôi sao những tháng ngày miệt mài tập luyện giờ đây tan biến như bong bóng xả phòng sau khi bị loại phúc quyết định tìm lại người bạn đã vay tiền mình trước đây anh cầm số tiền đó để trang trải cuộc sống giúp đỡ gia đình nhưng khi anh đến nhà bạn người đó đã biến mất cắt đứt họi liên lạc với Phúc đứng trước căn nhà trống rỗng phúc cảm thấy như mình bị bỏ rơi không còn hy vọng nào để bấu víu bây giờ mình phải làm gì đây anh tự hỏi lò tràn ngập sự đau đớn và tuyệt vọng Nhưng rồi hình ảnh của mẹ và em gái lại hiện lên trong đầu của anh mẹ luôn h sinh mọi thứ cho anh em gái thì luôn nhìn anh với ánh mắt ngưỡng mộ và hy vọng phúc biết mình không thể gục ngã anh phải tiếp tục cố gắng vì họ mình phải đứng dậy vì mẹ vì em mình phải mạnh mẽ hơn không thể để những khó khăn này đánh bại mình được từ đó Phúc bắt đầu làm việc một cách chăm chỉ hơn nhận mọi công việc để có thể kiếm tiền anh Ban ngày làm bốc vác giao hàng ban đêm anh biểu diễn tại các quán cà phê nhỏ để kiếm thêm thu nhập Mặc dù cuộc sống đầy khó khăn và thử thách nhưng anh không bao giờ tự B ước mơ của mình những đêm dài thức trắng những giọt mồ hôi và nước mắt rơi Phúc vẫn luôn giữ niềm tin vào tương lai Thời gian cứ thấm thoát trôi qua bà Thoan trở về nhà sau một ngày làm việc vất vả bà khẽ lau mồ hôi trên trán bà chợt nhớ tới phúc rồi Anh cũng sẽ gặp và kết hôn với một người con gái ngoan hiền cả hai cùng xây dựng tổ ấm và rồi sẽ có một cuộc sống thật hạnh phúc giống như cái tên của anh vậy nghĩ vậy bà chợt nhoẻn miệng cười mỗi khi nghĩ tới phúc thì mọi sự vất vả và mệt nhọc của bà cứ như tan biến bỗng nhiên một tiếng đập cửa mạnh vang lên kéo bà quay trở lại thực tại đây có phải là nhà của thằng Phúc không ba người đàn ông trông bặm trợn xăm trổ đứng trước cửa nhà quát tháo Dạ đúng rồi ạ Các ông tìm con trai tôi có việc gì thế ạ Bà Thoan thấy họ hung hăng như vậy thì khá là sợ s hãi cả đời bà lam lũ ở nhà khi gặp những hạng người như thế này thì bà thường rất sợ và né tránh việc gì à thằng con bà nó nợ chúng tôi 200 triệu nó khất lần đã biết bao nhiêu lần rồi bây giờ nó lại còn dám bỏ trốn bà bảo nó Khôn hồn thì ra mà trả tiền cho chúng tôi đi nợ nợ tiền ạ 200 triệu ạ Các anh có nhầm không Chứ thằng Phúc nhà tôi nó tiêu gì tới 200 triệu nhầm làm sao được Ông con quý tử của bà chơi cờ bạc nó vay chúng tôi 200 triệu đấy Mấy hôm nay đã không liên lạc được rồi Bà bảo với nó Không nuốt được tiền của bọn này đâu Khôn hồn thì nôn ra không thì ra đường chúng tôi bắt được thì khốn đấy chắc các ông có nhầm lẫn gì chứ con trai tôi nó đang bận học ạ Từ trước tới giờ nó có bao giờ cờ bạc gì đâu mà lại vay tiền các ông để chơi cờ bạc chứ ạ Nhầm làm sao được mà nhầm Bà cứ hỏi lại ông con quý tử của bà xem bảo nó liệu mà thu xếp không có tiền thì một là chúng tôi lấy căn nhà rách này hai là chúng tôi xin một cái chân của nó đấy tùy gia đình bà lo liệu không tế lúc đấy lại bảo bọn này ác Không cho giờ đình có cơ hội Nghe bọn côn đồ nói như vậy thì bà Thoan sụp xuống bà nhìn quanh căn nhà cũ kỹ chẳng có đồ vật gì có giá trị cả đời bà tần tảo ngược xuôi cũng chỉ là đủ ăn bà nhịn ăn nhịn mặc để lấy tiền cho con ăn học bây giờ nghe bọn côn đồ đòi 200 triệu thì bà biết lấy ở đâu ra mà trả cho chúng điều quan trọng nhất khiến cho bà đau lòng đấy là phúc người con trai mà bà đã đặt nhiều niềm tin nhất lại ra vào cờ bạc nợ nần lúc này th tiên cũng vừa đi học về cô nghe hàng xóm Kháo nhau rằng Vội vàng chạy vào nhà cô thấy mẹ đang ngồi trên nền nhà thì vội vàng chạy tới ôm Mẹ mẹ ơi Thật hả mẹ những gì hàng xóm nói là thật đúng không ạ Sao Anh của con lại làm khổ mẹ như thế này cơ chứ Nói rồi cô ôm mẹ khóc nức nở cô vô cùng thương mẹ cô không hiểu tại sao anh trai của mình lại có thể xa chân vào cờ bạc để bây giờ mang theo nợ nần về cho gia đình ở bên này mẹ chí cũng vội vàng gọi điện cho con trai thằng kia mày có cờ bạc rượu chè gì ở trên đấy không khai thật đi để tao còn lo Mẹ sao mẹ lại nói như thế ạ Mẹ buồn cười thật đấy chí bực dọc hỏi lại mẹ mày phải nói thật với mẹ đi mày có Bài bạc gì không Mày có biết không Cái thằng Phúc Đấy nó chơi cờ bạc vay của bọn xã hội đen 200 triệu Bây giờ bọn xã hội đen đến tận nhà để tìm rồi cái kìa Mày cứ liều liệu đấy ai cơ thằng Phúc á Sao cậu ấy lại vay tiền xã hội đen mà mẹ nghe có đúng không đấy hay lại Ai đồn đại linh tinh linh tinh cái gì mà linh tinh cả là người ta đồn ầm lên kia kìa vừa trưa nay chúng nó tới nhà luôn Chúng nó bảo không trả thì chúng nó giết cả nhà ấy chứ mày ở trên đấy học hành chăm chỉ vào đừng có đi theo thằng Phúc cờ bạc mà giết bố giết mẹ mày đấy nghe chưa hả Khi mẹ cúp máy chí vô cùng lo lắng Anh không hiểu tại sao người bạn thân thiết của mình lại ra vào cờ bạc anh lập tức Gọi điện cho Phúc Gọi mãi mà phúc không nhấc máy phải Nửa tiếng sau phúc mới gọi lại cho chí Cậu gọi mình có việc gì thế việc gì à cậu chưa biết à Sao Có chuyện gì mà nghe giọng cậu nghiêm trọng thế hôm nay bọn côn đồ tới nhà cậu trúng chửi mắng và đe dọa mẹ Cậu đấy cậu nói thật đi cậu có chơi cờ bạc thua Nợ chúng nó không sự im lặng từ đầu D bên kia như một lời khẳng định chí biết rằng phúc không còn gì để phản bác chí khuyên Phúc cậu mau về nhà xem có chuyện gì không Tớ nghe mẹ tớ nói chúng tới nhà chửi rủi mẹ cậu ghê lắm đấy Không biết bác ấy có sao không Ừ tớ biết rồi để tớ lo nói rồi Phúc cúp máy ngay hôm đó Phúc vội vàng trở về nhà về tới nhà anh thấy ánh đèn leo lét trong căn nhà tềnh toàng đơn sơ bước chân vào nhà anh thấy mẹ và em gái đang ngồi vô cùng ủ rũ nhìn thấy Phúc về bà Thoan không tin được bà vội chạy tới chỗ anh và hỏi mọi chuyện là sao hả con Tại sao lại như thế Chúng nó nói dối đúng không hả con tiề cũng nhìn anh trai với ánh mắt đầy mong ngóng cô mong muốn rằng anh trai của mình sẽ nói rằng bọn côn đồ đó dối trá chúng chỉ bịa đặt để bôi nhọ hoặc làm cái gì đó nhầm người bà Thoan thấy con trai không nói gì bà nhìn những vết bầm trên mặt con trai thì biết được rằng đó là sự thật bà sụp xuống khóc ầm lên con ơi là con Sao con lại dính vào bài bạc hả con mẹ luôn mong con từng ngày thành đạt bây giờ con lại đổ đốn đâm vào bài bạc thì mày giết mẹ đi còn hơn con hạ phúc không nói gì anh đứng đó lặng đi với những giọt nước mắt đang từ từ lăn xuống anh Phúc Tại sao lại như thế anh có biết biết mẹ đã h sinh cho anh nhiều như thế nào không mà anh lại làm như thế anh thật sự khiến em vô cùng thất vọng đấy tiền tức tối quát lên với Phúc Phúc vẫn đứng im không nói gì thấy vậy bà Thoan hỏi con con nói đi Rốt cuộc là sao tại sao con lại lao vào cờ bạc mẹ cần có một lời giải thích từ con Phúc trầm ngâm mãi một lúc sau mới từ từ kể một năm trước kể từ khi kết thúc cuộc thi ca nhạc Phúc quết quết tâm trở về với việc học và kiếm tiền để lo cho mẹ và em anh đăng ký số môn học nhiều hơn để rút ngắn thời gian ra trường một buổi chiều khi đang trong lớp học Phúc nhận được một cuộc gọi từ em gái tiên giọng tiên đầy run rẩy và lo lắng Anh Phúc ơi Mẹ bị bệnh phải phẫu thuật gấp Phúc Bất Ngờ và choáng váng Sao em không nói sớm với anh mẹ bị làm sao tiên Tiếp tục giọng ngắt quãng mẹ mẹ không muốn anh lo lắng bà dặn em không được nói cho anh biết nhưng em lo quá không biết phải làm sao Em sợ sợ sợ mẹ sẽ không khỏi Nếu không phẫu thuật ạ phúc cảm thấy tim mình như bị bóc nghẹt Thế bây giờ mẹ đang ở đâu Em có biết chi phí phẫu thuật là bao nhiêu không Bệnh viện nói chi phí phẫu thuật rất lớn vượt quá khả năng tài chính của gia đình mình mẹ đang định không phẫu thuật vì không muốn anh và em lo lắng thêm tiên khóc nức nở em Em sợ lắm anh ạ Phúc kiên quyết đừng có lo anh sẽ tìm cách lo đủ tiền cho mẹ em cứ ở bên chăm sóc mẹ đi mọi chuyện còn lại cứ để anh lo Phúc bắt đầu hành trình tìm kiếm công việc để kiếm thêm thu nhập Anh đi xin việc khắp nơi nhưng vì chưa có bằng cấp nên rất khó khăn mỗi sáng sớm Phúc dậy từ 4 gi sáng để đi giao hàng trưa lại tiếp tục học rồi chiều tiếp nhận việc bốc vác ở chợ đêm anh chỉ ngủ được bố tiếng mỗi ngày cơ thể mệt mỏi nhưng lòng Quyết tâm không bao giờ tắt có những hôm trời mưa như chút nước Phúc vẫn phải đi đạp xe giao hàng đường phố ướt át và lầy lội nhưng không cho phép mình dừng lại đôi tay tê cứng vì lạnh nhưng anh vẫn cố gắng để không làm đổ hàng một ngày nọ khi đang giao hàng ở một quán nước ven đường phúc vô tình gặp lại Hoàng một người bạn cùng quê Hoàng Thế phúc với bộ dạng mệt mỏi đôi mắt thâm quầng V thiếu ngủ liền gọi lại Phúc Sao trông cậu tệ thế Lâu rồi không gặp có chuyện gì xảy ra với cậu à Phúc cố gắng nở ra một nụ cười nhưng không giấu được sự mệt mỏi Ừ mình đang kiếm tiền để lo cho mẹ mẹ mình bị bệnh nặng cần phẫu thuật gấp nhà mình thì lại đang không có đủ tiền Hoàng nhìn phúc với ánh mắt cảm thông thế cậu đã kiếm được bao nhiêu rồi Phúc thở dài mình làm đủ thứ việc từ sáng đến K nhưng vẫn chưa đủ Mình không biết phải làm sao nữa Hoàng suy nghĩ một lúc rồi nói để mình xem có thể giúp gì được không Mình sẽ nói chuyện với một số bạn bè xem có cách nào giúp cậu không phúc cảm thấy một ti H vọng Cảm ơn cậu nhiều lắm Hoàng mình thật sự không biết nói sao cho biết lòng Cảm ơn Hoàng vỗ vai phúc rồi nói đừng có khách sáo chúng ta là bạn mà lúc khó khăn phải giúp đỡ lẫn nhau chứ phúc trở về nhà với lòng Đẹ lo lắng nhưng cũng có một chút hy vọng anh tiếp tục công việc cố gắng làm thêm giờ để kiếm thêm thu nhập đêm đến khi mọi người đã đi ngủ anh vẫn ngồi bên bàn học đôi mắt mệt mỏi nhưng không dám nghỉ ngơi những lúc nhớ vẻ mẹ anh chỉ biết thầm cầu nguyện cho mẹ sớm khỏi bệnh tiên gọi điện lại cho Phúc Giọng vẫn lo lắng Anh Phúc ơi mẹ hỏi dạo này anh ít gọi điện về nhà đấy Mẹ sợ Anh lo lắng nên không muốn anh biết ch Phúc cố trấn An em gái anh vẫn ổn mà chỉ là bận học và làm thêm một chút thôi em cứ bảo mẹ yên tâm anh sẽ lo đủ tiền cho mẹ tiên nghẹn Ngo Em thật sự không biết phải làm sao nếu không có anh Anh nhớ giữ gìn sức khỏe nh Phúc gượng cười rồi đáp Ừ anh sẽ cố gắng Em đừng có lo những ngày tiếp theo phúc càng nỗ lực hơn anh nhận thêm công việc giao hàng buổi tối dù biết rằng sức kh của mình không còn như trước đôi khi anh cảm thấy cơ thể không còn nghe lời nhưng ý nghĩ về mẹ và trách nhiệm với gia đình luôn khiến anh mạnh mẽ hơn một buổi tối khi Phúc đang bốc hàng ở chợ đêm anh cảm thấy đầu óc quay cuồng và ngã khủy xuống mọi người xung quanh hốt Hoàng gọi xe cấp cứu hoàng hai tiên vội chạy đến bệnh viện nhìn thấy bạn của mình nằm trên giường bệnh khuôn mặt xanh xo mệt mỏi Hoàng thấy vậy thì nói sao cậu lại đẩy đọa bản thân như vậy cơ chứ thôi được rồi Tớ có một cách này khi nghe Hoàng nói có cách phúc như người chết đuối vớ được cọc anh vội vàng hỏi hoàng hoàng ngần ngừ một lúc rồi nói đánh bạc tớ có quen một chỗ chơi uy tín lắm Thi thoảng tớ cũng tới đây chơi Cậu điên à Sao lại bảo tớ vào cái trò đỏ đen ấy chỉ có cách đấy mới nhanh kiếm tiền được thôi chỉ cần một hai ván may mắn là đã bằng cả tháng ông đi làm rồi còn gì tùy ông thôi Tôi không ép nhưng sau thì đừng có bảo là tôi không giúp Phúc suy nghĩ một lúc thời gian để mổ cho mẹ cũng đã gần rồi mà Nếu cứ làm như thế này thì không đủ tiền cho mẹ làm phẫu thuật kịp anh quyết định đánh liều thử vận may của mình xem sao mà không hề hay biết mình đang đi vào cái bẫy được giăng sẵn Hoàng dẫn phúc tới sới bạc đó là một sới bạc được tổ chức trên thuyền trôi giữa sông Hồng không phải ai cũng có thể lên được đây Bọn chúng tổ chức đón người một cách kến kẽ và chuyên nghiệp phải có người thân tín dẫn dắt chúng mới cho lên thuyền để chơi Phúc bước lên thuyền thì đã nghe được tiếng những con bạc đang Sát phạt nhau trong ánh đèn lờ mờ và Nghi ngút khói thuốc cả trục con người đang hò hét say máu đỏ đen Bọn chủ bạc biết phúc là khách mới chúng cố tình sắp xếp để cho Phúc vào một nơi có bọn cỏ và bọn bạc bịp bọn chúng thả cho Phúc ăn Phúc Thắng được mấy ván thì đã gần đủ tiền để làm phẫu thuật cho mẹ nhìn số tiền lớn trong tay phúc không thể tin được những gì mình đang thấy là sự thật Phúc vội vàng đứng dậy ra về anh sợ rằng Bọn chủ bạc sẽ không cho anh về thế Nhưng sự thật thì không phải vậy chúng rất vui vẻ để anh ra về tên dẫn người lên chơi còn cười nói với Phúc Chú em hôm nay đỏ quá nh Đúng là cờ bạc đãi tay mới đy Dạ vâng ạ Hôm nay em cũng thắng được một chút ạ phúc đáp lời Anh chợt thấy Hoàng nháy mắt ra hiệu thì nhớ tới lời của bạn anh rút ra một tờ 500 ngìn đưa cho tên dẫn khách Dạ em có một chút biếu anh chút nước ạ À được thằng em này hiểu biết đấy Đây là số tiền của anh nếu lần sau Chú mày muốn thử vận may thì cứ alo cho anh miễn biết điều là bọn anh chiều hết tên dẫn khách cười nói và vỗ vai của Phúc Phúc Vừa mừng vừa lo anh vội vàng ra về rồi Gửi số tiền về cho mẹ và em gái bà Thoan khi đó còn hỏi phúc sao sao con có nhiều tiền thế mẹ đừng có giấu con mẹ hãy đi phẫu thuật đi Đây là tiền con làm thêm trên này tích GP được con cũng mới được nhận vào làm công ông chủ ở đây rất tốt ạ Ông ấy thấy con lo lắng về việc của mẹ nên đã đồng ý cho con vay để con gửi cho mẹ đấy ạ Ôi ông chủ của con thật tốt quá con nghe mẹ nói này phải nhớ rằng người ta có Ân với mình thì mình phải cố gắng để làm để báo ân nghe chưa Dạ có biết rồi ạ Mẹ cứ yên tâm làm phẫu thuật đi nhé Rồi các phẫu thuật của bà Thoan cũng thành công bà rất tự hào với láng giềng rằng tiền bà phẫu thuật là do con trai của bà vất vả kiếm được bà không hề biết rằng con trai của bà đã dính vào con đường bài bạc từ ngày đó những sau đó phúc không thể quay lại giới bạc mặc cho có một đôi lần Hoàng rủ dê anh Thế nhưng anh cũng không hề tới anh biết rằng cờ bạc là con đường sai trái Nên anh chỉ tập trung vào việc học tới năm cuối anh biết rằng đây là giai đoạn quan trọng nên càng tập trung hơn thế nhưng Những gánh nặng về kinh tế khiến cho phúc luôn tự ti với bạn bè nhìn thấy bạn bè bằng tuổi được hưởng thụ một cuộc sống đầy đủ khiến cho Phúc này sinh sự tự ti xấu hổ Hôm đó cả lớp tổ chức đi du lịch phúc vốn định không đi nhưng khi các bạn bảo rằng muốn có một lần đi đông đủ để giữ lại kỷ niệm khi ra trường khiến cho anh không thể nào từ chối anh không biết phải kiếm tiền đâu ra anh chợt nhớ tới sới bạc ngần ngừ một lúc anh nhấc máy và gọi cho tên dẫn khách alo chú em đấy à sao dạo này lặn lâu thế Anh tưởng chú nghỉ luôn rồi chứ Dạ không ạ mẹ em ốm nên em phải về quê thăm Mẹ ạ Thế hôm nay rảnh rồi chứ gì dạ vâng Tối anh đón em với ạ Ok chú cứ ra chỗ cũ anh sẽ cho người tới đón Tối hôm đó Phúc quay trở lại giới bạc Anh không biết rằng mình đang như một chú dê bị chuẩn bị đưa vào lò lúc đầu phúc cũng thắng được kha khá thế nhưng anh lại không như những lần trước ngừng ngay mà lại chơi sâu hơn dần già anh thua sạch tên chủ sới tốt bụng gợi ý cho Phúc vay tiền ông em hôm nay đen đấy mà đen đầu đỏ đít tầm này bơm thêm chỉ có gỡ mà thôi nhưng em hết tiền rồi anh ạ Không sao anh sẽ cho chú mày vay anh tin chắc chắn chú sẽ gỡ được trông chú Thông minh thế kia cơ mà nghe những lời phỉnh nịnh của tên chủ Giới Phúc liền đồng ý vay của chủ giới anh không biết mình đã rơi vào con bạc và tới sáng hôm đó khi nhìn lại số nợ của mình anh thật sự giật mình 200 triệu một con số mà Phúc chưa bao giờ dám nghĩ tới mấy tên ở sối Bạc lấy chứng minh thư của Phúc và bắt anh phải nói ra địa chỉ nhà của mình Bọn chúng bắt Phúc viết giấy rồi đánh cho Phúc một trận và đuổi về những ngày sau đó Phúc làm việc còng lưng cũng chỉ đủ tiền đóng lãi cho bọn chúng tới hôm đó Phúc định bỏ trốn thì cũng là lúc mà chúng về nhà nhà gặp bà Thoan nghe con trai kể toàn bộ câu chuyện bà Thoan thở dài Đành rằng là Phúc lao vào bài bạc thế nhưng Khởi nguồn lại là từ việc nó muốn lo cho bà bà cũng chẳng nỡ đánh chửi Phúc Bà bảo phúc thay quần áo rồi nghỉ ngơi cả đêm hôm đó gia đình của phúc không thể nào ngủ nổi vì lo lắng trước Món nợ mà phúc đã gánh chịu trong căn nhà nhỏ không khí nặng nề Bao trùm lên từng góc tường tiếng gió rít qua khẽ cửa như những lời than thở của số phận Phúc nằm trên chiếc giường cũ kỹ mắt mở to nhìn trần nhà lòng ngổn ngang bao nỗi lo âu tiếng trở mình liên tục của mẹ vang lên từ căn phòng bên cạnh bà Thoan mẹ của Phúc không thể nào ngủ yên phúc cảm nhận được sự bất an của mẹ và điều đó khiến cho anh không đành lòng anh quyết định ra khỏi giường bước nhẹ nhàng về phía phòng của mẹ cửa phòng khẽ kêu lên khi anh mở cửa ánh đèn ngủ yếu ớt chiếu lên khuôn mặt đầy ấp Những nếp nhăn của bà Thoan Bà nằm đó đôi mắt mở trừng trừng nhìn lên trần nhà như đang đếm từng nhịp thở của đêm tối Phúc quỳ xuống trước giường của mẹ đôi tay của anh run rẩy nắm lấy tay của bà mẹ ơi con xin lỗi tất cả là lỗi của con giọng của Phúc nghẹn lại nước mắt anh chảy dài trên khuôn mặt bà Thoan nhìn con trai trong đôi mắt bà hiện lên vẻ mệt mỏi và lo lắng bà thở dài Nắm chặt lấy tay của Phúc Phúc à con không cần phải tự trách mình nữa chuyện gì cũng đã xảy ra rồi chúng ta phải tìm cách giải quyết thôi phúc cảm thấy lòng trĩu nặng nhưng mẹ ơi con không muốn mẹ phải khổ vì con Con không đáng để mẹ phải h sinh như vậy đâu bà Thoan mỉm cười buồn bã con là con của mẹ dù có chuyện gì xảy ra mẹ cũng không thể để bỏ mặc con được mẹ sẽ cho con một cơ hội để làm lại cuộc đời Phúc ngạc nhiên rồi nói mẹ mẹ nói sao cơ cơ hội gì ạ Bà Thoan nhìn ra cửa sổ nơi Ánh Trăng Mờ ảo chiếu qua mẹ đã quyết định rồi mẹ sẽ bán đi mảnh vườn của gia đình mình nơi đó là nguồn sống của chúng ta nhưng mà mẹ không còn cách nào khác Phúc sững sờ mảnh vườn ạ nhưng đó là nơi mẹ chồng rau để kiếm kế sinh nhai qua ngày Nếu bán đi chúng ta sẽ sống bằng gì hả mẹ bạ Thoan nắm chặt tay con ánh mắt kiên định mẹ biết nhưng mẹ tin con mẹ tin rằng con sẽ tìm được cách để vượt qua khó khăn này chúng ta sẽ bắt đầu lại từ đầu mẹ không thể để con chìm vào nợ nần và tuyệt vọng được Phúc nghẹn ngào Mẹ ơi con không muốn mẹ phải gánh mảnh vườn đó đâu Con sẽ cố gắng làm việc con con sẽ kiếm tiền trả nợ mẹ mẹ đừng có bán mảnh vườn mà mẹ bà Thoan lắc đầu phúc con đã làm việc cật lực nhưng vẫn không đủ mẹ không muốn nhìn thấy con phải vất vả như vậy nữa đâu mẹ đã quyết định rồi bán mảnh vườn đi sẽ đủ để tiền trả nợ đấy nước mắt của Phúc chảy dài anh cảm thấy mình vô dụng không thể bảo vệ được gia đình nhưng anh cũng hiểu rằng mẹ đã đưa ra quyết định này là vì tình yêu và hy vọng vào tươ La của anh anh ôm chặt lấy mẹ con hứa với mẹ con sẽ không phụ lòng mẹ ạ Con sẽ làm lại cuộc đời và con sẽ làm việc chăm chỉ để chúng ta có thể sống tốt hơn Bà Thoan vỗ về con trai Giọng bà trầm ấm mẹ tin con Phúc à chúng ta sẽ vượt qua tất cả Bây giờ con hãy nghỉ ngơi đi sáng ngày mai mẹ sẽ đi gặp người Mua mảnh vườn Phúc gật đầu Mặc dù lòng anh vẫn nặng Chu anh quay về phòng của mình nằm xuống giường mà tâm trí vẫn không thể yên anh biết rằng phía trước là một con đường trải đầy trông gai Nhưng anh cũng biết rằng mình phải mạnh mẽ hơn nữa để không phụ lòng mẹ Sáng hôm sau Khi mặt trời vừa lên bà toan đã chuẩn bị sẵn sàng để đi gặp người mua bà mặc bộ quần áo giản dị nhưng gọn gàng khuôn mặt của bà hiện lên vẻ kiên định Phúc nhìn mẹ lòng đầy cảm phục và biết ơn Phúc nói Giọng anh chắc chắn con sẽ đi cùng mẹ Ạ bà Thoan mỉm cười được chúng ta cùng đi hai mẹ con bước ra khỏi nhà Ánh Nắng Sớm ban mai chiếu rọi lên con đường nhỏ dẫn ra mảnh vườn nơi đây chứa đựng bao kỷ niệm từ những ngày đầu hai mẹ con cùng nhau trồng từng luống rau cho đến những mùa thu hoạch bội thu mạnh vườn không chỉ là nguồn sống mà còn là nơi chứa đựng tình yêu và H vọng của gia đình khi đến nơi người mua đã chờ sẵn sau một lúc trao đổi giấy tờ được ký kết và mảnh vườn chính thức không còn thuộc về gia đình Phúc bà Thoan cầm Số tiền trong tay đôi mắt của bà rưng Dưng Nhưng bà cố giữ vững lòng mình Phúc nhìn mẹ cảm thấy đau đớn nhưng cũng quyết tâm hơn bao giờ hết trở về nhà bà Thoan trao số tiền cho Phúc đây là số tiền để trả nợ con hãy sử dụng nó một cách cẩn thận Phúc cầm lấy số tiền cảm thấy nặng nề nhưng cũng đầy quyết tâm Con Hứa với mẹ con sẽ làm mọi cách để chúng ta có thể sống tốt hơn con sẽ không để mẹ phải lo lắng nữa đâu bà Thoan ôm chặt con trai và nói mẹ tin con chúng ta sẽ bắt đầu lại từ đầu và mẹ tin rằng tương lai tốt đẹp sẽ đến với gia đình mình Phúc nhìn mẹ trong lòng tràn đầy quyết tâm và H vọng Anh biết rằng con đường phía trước sẽ không dễ dàng nhưng với tình yêu và sự h sinh của mẹ anh sẽ vượt qua tất cả để mang lại hạnh phúc cho gia đình anh sẽ làm việc chăm chỉ không ngừng cố gắng để trả lại những gì mẹ đã h sinh vì anh sau khi mẹ trả hết nợ nần phúc quyết tâm quay trở lại việc học anh đặt hết tâm huyết và nỗ lực để hoàn thành chương trình đại học ngày nhận bằng tốt nghiệp Phúc nhìn mẹ trong lòng tràn đầy niềm tự hào và hạnh phúc mẹ anh bà Thoan cũng không giấu được niềm vui và hy vọng vào tương lai tươi sáng của con trai thế nhưng cuộc đời không phải lúc nào cũng như mong đợi sau khi ra trường Phúc bắt đầu đi tìm việc làm anh gửi hồ sơ khắp nơi từ công ty lớn đến nhỏ nhưng đều nhận lại những lời từ chối Thời gian trôi qua tiền tiết kiệm Đã dần cả Kiệt áp lực ngày càng nặng nề phúc cảm thấy bế tắc tương lai mờ mịt không biết đi về đâu trong một lần tình cờ phúc gặp lại một số người bạn cũ họ rủ anh đi chơi và dần dần Phúc Bị lôi kéo đến thế giới cờ bạc ban đầu anh chỉ nghĩ là vui chơi giải trí nhưng rồi từng ván bài từng trận cá cược đã cuốn anh vào vòng xoáy không lối thoát tiền bạc mất dần Nhưng phúc không thể dừng lại anh hy vọng có thể gỡ gạc lại những gì đã mất Nhưng càng chơi anh càng lún sâu vào nợ nần bà Thoan biết chuyện lòng đau như cắt bà đã h sinh biết bao nhiêu để trả nợ cho Phúc H vọng anh sẽ có một tương lai tươi sáng hơn nhưng giờ đây nhìn con trai sang ngã vào con đường cờ bạc bà không biết phải làm sao bà Khuyên Bảo trách mắng nhưng Phúc vẫn không chịu nghe anh vẫn lao vào cờ bạc bỏ ngoài tai lời khuyên của mẹ tiên em gái của Phúc cũng phải chịu ảnh hưởng gia đình không còn điều kiện để Tiên tiếp tục đi học đại học cô buộc phải nghỉ học sau khi học hết cấp ba và đi làm công nhân trong một nhà máy tiên chấp nhận thực tế với sự chua xót lòng thầm trách anh trai đã khiến cho cuộc sống của cô trở nên khó khăn dù vậy cô vẫn yêu thương và hy vọng anh sẽ thay đổi một buổi tối tiên trở về nhà sau một ngày làm việc mệt mỏi Cô thấy mẹ ngồi trên chiếc ghế cũ mắt đỏ hoe nhìn xa xăm bà Thoan kéo Tiên lại gần ôm chặt lấy cô nước mắt lăn dài trên má mẹ xin lỗi tiên à Mẹ thật vô dụng không thể cho con được một cuộc sống tốt hơn Mẹ Đã cố gắng nhưng cuối cùng vẫn không thể giữ được con đường học tập cho con tin lắc đầu nước mắt của cô cũng rơi theo mẹ mẹ đừng nói vậy con không trách mẹ đâu Con hiểu mẹ đã làm tất cả những gì có thể chỉ là số phận không mỉm cười với chúng ta Thôi mẹ ạ Con sẽ cố gắng làm việc để giúp đỡ gia đình trong khi đó Phúc vẫn tiếp tục tục lún sâu vào cờ bạc anh không thể nhìn thấy đường g mỗi ngày trôi qua chỉ là những chuỗi ngày căng thẳng và tuyệt vọng chí nhờ người bạn thân từ nhỏ của Phúc biết chuyện nhiều lần đến Khuyên Bảo Anh Chí Hiểu rõ tính cách của Phúc và không muốn nhìn thấy bạn mình tiếp tục xa vào con đường tăm tối mặc dù chí đã hết sức khuyên can phúc thế Nhưng con nghiện cờ bạc thì có khác gì nghiện ma túy đâu phúc không còn tỉnh táo để thoát ra được khỏi sự cám dỗ đầy mê hoặc này đêm đó trong căn nhà nhỏ của gia đình phúc ngập Trong Bóng Tối yên tĩnh đến rợn người chỉ có tiếng côn trùng kêu giả xích ngoài vườn B Thoan đã đi ngủ sớm còn phúc thì vẫn ngồi lặng lẽ trong phòng suy nghĩ về cuộc sống về những sai lầm của mình tiên em gái của anh đã lâu rồi không còn vui vẻ như trước và tất cả những điều này đều là do anh gây ra bỗ nhiên một tiếng đập mạnh mẽ vang lên phá tan bầu không khí tĩnh lặng Phúc giật mình chạy ra mở cửa trước mắt anh là một nhóm côn đồ mặt mày dữ tợn ánh mắt đầy đe dọc mày có nhớ Món nợ này của mày không một tên cầm đầu nói giọng lạnh lùng Phúc run rẩy lùi lại một bước tôi Tôi đang cố gắng kiếm tiền để trả đây xin các anh cho tôi thêm một thời gian ạ Nhưng bọn côn đồ không cho anh kịp giải thích chúng lao vào đánh đập anh không thương tiếc Phúc cố gắng chống cự nhưng sức anh yếu hơn bọn chúng rất nhiều mỗi cú đấm cú đá của chúng như những nhát dao đâm thẳng vào cơ thể của anh đau đớn và tàn nhẫn bà Thoan nghe tiếng động vội chảy ra thấy con trai bị đánh bà hốt hoàng kêu la Phúc các anh làm gì vậy Xin đừng có đánh con tôi mộ tên trong bọn quay lại cười kh bà già bà tránh ra thằng con trai của bà Nợ chúng tôi thì chúng tôi phải đòi lại thôi Phúc cố gắng hét lên mẹ mẹ đi vào trong đi mẹ đừng có đi ra đây nhưng bà Thoan không nghe lời con bà chạy lại phía Phúc cố gắng bảo vệ anh bọn côn đồ thấy vậy thì càng Đánh mạnh hơn rồi trúng lôi Phúc lên xe bà Thoan bất lực chỉ biết chảy theo đôi chân giả yếu nhưng lòng mẹ thì không thể ngừng lại đột nhiên Một Chiếc Xe tải lao tới Ánh đèn pha sáng rực trong đêm tối tiếng phanh xe kêu lên chói tai rồi một cú va chạm mạnh đã xảy ra bà Thoan ngã xuống đường máu chảy lênh láng bọn côn đồ thấy vậy thì sợ hãi lo lắng chuyển sẽ to chúng vứt phúc lại và Vội Vã Rời đi phúc mặc dù đau đớn nhưng thấy mẹ bị tai nạn Anh cố gắng lết tới chỗ bà anh ôm lấy mẹ nước mắt chảy dài mẹ ơi mẹ có sao không bà Thoan yếu ớt đôi mắt mở dần Nhưng vẫn cố gắng nhìn con trai lần cuối Phúc Mẹ xin lỗi vì không thể bảo vệ con tốt hơn con phải thay đổi phải sống tốt hơn con hãy thay mẹ chăm sóc tiên nhé Nói đến đó bà Thoan chút hơi thở cuối cùng Phúc gào lên trong đêm tối tiếng khóc xé lòng mất mẹ anh cảm thấy mình như đã mất tất cả nhưng cũng chính lúc đó anh hiểu rằng mình phải thay đổi phải sống tốt hơn để không phụ lòng mẹ từ ngày mẹ mất phúc như biến thành một con người khác anh Quyết tâm rời bỏ con đường cũ xin vào làm công nhân cho một nhà máy gần nhà công việc vất vả nhưng anh không ngại Mỗi ngày anh làm việc từ sáng đến tối luôn nghĩ về những lời mẹ dặn trước lúc ra đi Tiên em gái của anh thấy anh thay đổi như vậy thì lòng cũng nhẹ nhõm phần nào cô vẫn nhớ những ngày mẹ còn sống mẹ đã luôn lo lắng và H sinh cho hai anh em bây giờ cô chỉ mong anh trai có thể làm lại từ đầu sống một cuộc sống tốt đẹp hơn phúc không chỉ làm việc chăm chỉ mà còn tìm cách học hỏi thêm kỹ năng và kiến thức để phát triển sự nghiệp anh không muốn cả đời làm công nhân Anh muốn xây dựng một tương lai tươi sáng hơn cho mình và em gái với sự giúp đỡ của chí người bạn thân từ thủa nhỏ phúc Phúc bắt đầu tìm hiểu về các cơ hội kinh doanh nhỏ chí không chỉ là người bạn thân mà còn là người anh em chí cốt luôn ở bên phúc trong những lúc khó khăn nhất chí Khuyên Bảo và hỗ trợ phúc rất nhiều trong việc tìm kiếm phát triển các ý tưởng kinh doanh nhờ sự kiên trì và quyết tâm cùng với sự giúp đỡ của chí Phúc dần dần phát triển sự nghiệp riêng của mình anh mở một cửa hàng nhỏ bán đồ gia dụng và mở rộng quy mô kinh doanh công việc kinh doanh tuy vất vả nhưng đem lại thu nhập ổn định và cuộc sống tốt hơn cho hai anh em phúc không chỉ chăm lo cho tiên anh còn giúp đỡ mọi người xung quanh những người đã từng giúp đỡ anh trong lúc khó khăn mỗi tối khi trở về nhà Phúc thường nhìn lên bầu trời đêm nhớ về mẹ anh biết rằng dù không còn bên cạnh nhưng mẹ luôn dõi theo và phù hộ cho anh anh cảm thấy lòng Bình nhẹ nhõm và để Quyết tâm B Anh biết mình đang sống đúng với những gì Mẹ mong muốn tiên rất tự hào với anh trai cô không ngừng học hỏi và giúp đỡ anh trong công việc hai anh em cùng nhau xây dựng lại cuộc sống vượt qua những khó khăn và thử thách Mặc dù con đường phía trước còn nhiều gian nan nhưng với tình yêu và sự kiên định Họ tin rằng mình có thể vượt qua tất cả Phúc nhận ra rằng Dù cuộc sống có nhiều thăng trầm nhưng với tình yêu thương của G đ và sự quyết tâm anh có thể vượt qua mọi khó khăn anh biết rằng mẹ sẽ luôn ở trong trái tim của anh là động lực để anh tiếp tục phấn đấu và làm việc chăm chỉ và dù cho có bất kỳ điều gì xảy ra anh sẽ luôn bảo vệ và chăm sóc cho em gái như lời mẹ đã dặn trước lúc ra đi ngày dỗ Mẹ căn nhà nhỏ của gia đình phúc và tiên tràn ngập trong không khí trang nghiêm và lặng lẽ họ Thắp nén hương thơm trước bàn thờ Mẹ ánh mắt rưng rưng nhớ về những kỷ niệm ngày còn nghèo khó ngày dỗ không chỉ là dịp để họ Tưởng Nhớ mẹ mà còn là lúc để họ cùng nhau ôn lại những ngày tháng gian khó mà cả gia đình đã trải qua phúc và tiên ngồi bên nhau trước bàn thờ Mẹ ánh nến lung linh chiếu dáng khuôn mặt đầy Suy Tư của họ Phúc bắt đầu giọng trầm lắng nhớ lại những ngày mẹ còn sống anh cảm thấy như mới hôm qua ấy mẹ đã h sinh biết bao nhiêu vì chúng ta làm lụng vất vả để anh em mình có cơm ăn áo mặc tiên gật đầu mắt cũng đỏ hoe Em nhớ những buổi sáng sớm Mẹ dậy từ lúc trời còn chưa sáng cơ ra vườn rau để chăm sóc chúng mẹ luôn cố gắng kiếm tiền để nuôi anh em mình ăn học nhưng chúng ta vẫn thiếu thốn đủ bề Phúc thở dài phải những ngày tháng đó khó khăn thật đấy anh đã không biết quý trọng những gì mẹ đã làm cho đến khi mẹ mất anh đã lẩm lỡ khiến mẹ phải lo lắng và H sinh quá nhiều rồi tiề Nắm lấy tay của anh giọng nghẹn ngào những ngày tháng đó đã dạy cho chúng ta nhiều bài học quý giá những cái giá phải trả quá đắt anh hả Mất Mẹ em cảm thấy như mất đi một phần quan trọng của cuộc đời mình ấy Phúc nhìn vào đôi mắt của em gái cảm nhận được nỗi đau và sự mất mát sâu sắc An hiểu tiên nhưng chúng ta phải mạnh mẽ lên mẹ luôn mong muốn chúng ta phải sống tốt và vượt qua được mọi khó khăn Những gì đã qua là một bài học để chúng ta trưởng thành hơn đấy tiên nhìn lên bàn thờ giọng đầy cảm xúc Em nhớ những lúc mẹ dặn dò bảo anh em mình phải biết yêu thương và đùm bọc lẫn nhau mẹ luôn Hy vọng chúng ta sẽ có một tương lai tốt đẹp hơn Phúc gật đầu mắt cũng rưng rưng đ thế những kỷ niệm đó sẽ mãi là động lực để chúng ta sống tốt hơn anh đã học được rất nhiều từ những sai lầm của mình Mẹ đã dạy cho chúng ta biết quý trọng những gì mình có và không bao giờ bỏ cuộc trước khó khăn hai anh em ngồi bên nhau lặng lẽ nhớ về mẹ họ biết rằng dù mẹ không còn bên cạnh nhưng tình yêu và những lời dạy bảo của mẹ vẫn mãi trong trái tim của họ những kỷ niệm ngày nghèo khó không chỉ là những trang ký ức buồn bã mà còn là những bài học quý giá giúp họ trưởng thành và mạnh mẽ hơn trên đường đời ngày dỗ Mẹ trong lòng phúc và tiên Đầy ấp những cảm xúc lẫn lộn họ nhớ mẹ nhớ những ngày tháng đã qua và biết ơn những bài học mẹ đã dạy dù cái giá phải trả là mất mẹ nhưng họ biết rằng mẹ sẽ luôn dõi theo và phù hộ cho họ những kỷ niệm đó sẽ mãi là nguồn động lực để họ tiếp tục sống tốt làm việc chăm chỉ như mẹ đã từng mong muốn

Share your thoughts

Related Transcripts

Quả Báo người mẹ nhẫn tâm VỨT BỎ ĐỨA CON MỚI SINH - Chuyện làng quê hay nhất 2024 thumbnail
Quả Báo người mẹ nhẫn tâm VỨT BỎ ĐỨA CON MỚI SINH - Chuyện làng quê hay nhất 2024

Category: Entertainment

Ngày hôm ấy không khí trong lễ cưới của chúng tôi vô cùng ấm cúng và hạnh phúc anh đeo nhẫn vào ngón tay tôi nụ cười tôi rạng rỡ trên môi tiếng vỗ tay vang dội khắp phòng và chúng tôi đã trở thành vợ chồng cảm xúc hạnh phúc tràn ngập không thể nào quên được giây phút ấy đó là khởi đầu cho một cuộc sống... Read more

Chú tỷ phú về quê mua vợ trẻ Tập 1- Truyện ngôn tình Việt Nam thumbnail
Chú tỷ phú về quê mua vợ trẻ Tập 1- Truyện ngôn tình Việt Nam

Category: Howto & Style

Truyện hay 3s xin chào các bạn hôm nay trong khung rửa phát sóng quen thuộc hạ vi 3s xin gửi tới các bạn bộ truyện tàu của tác giả nguyễn ngọc ánh nhắc tới nàng dâu nhà giàu ai cũng nghĩ là một nàng dâu có số phận may mắn nhưng làm dâu hào môn có thực sự dễ dàng và nàng dâu này không biết có thực sự... Read more

Chú tỷ phú về quê mua vợ trẻ Tập 2- Kể chuyện đêm khuya ngủ ngon thumbnail
Chú tỷ phú về quê mua vợ trẻ Tập 2- Kể chuyện đêm khuya ngủ ngon

Category: Howto & Style

Bữa cơm trưa đã được cô duyên chuẩn bị và dọn sẵn lên bàn bình thường tôi vẫn hay phụ cô múc canh nhưng hôm nay thức ăn đều đã bày biện lên cả mẹ chồng nhìn thấy tôi xuống thì lườm một phát sau đấy quay sang bảo với chị tuyền nào tuyền sang ngồi ăn cơm với bác một bữa không biết cháu qua nên bắc không... Read more

TRUYỆN ĐỜI THỰC HAY | YÊU NHẦM BẠN THÂN - FULL | TRUYỆN NGHE ĐÊM KHUYA | TRỌN BỘ | NGHE ĐI RỒI NHỚ thumbnail
TRUYỆN ĐỜI THỰC HAY | YÊU NHẦM BẠN THÂN - FULL | TRUYỆN NGHE ĐÊM KHUYA | TRỌN BỘ | NGHE ĐI RỒI NHỚ

Category: Autos & Vehicles

Chào mừng các bạn đến với kênh truyện đời thực việt nam nhớ like và đăng ký kênh ủng hộ mình nhé cảm ơn và yêu các bạn rất nhiều sau đây mình cùng bắt đầu câu chuyện nhé bông quỳnh rụng xuống cội quỳnh dù ai ngậm ngọc dỗ mình đừng siêu tôi đã đọc qua câu nói ấy qua một bài báo mà bố vẫn đọc vào buổi... Read more

(Liễu Chu Ký) Kiều Tàng   Tập 29 Audio thumbnail
(Liễu Chu Ký) Kiều Tàng Tập 29 Audio

Category: Entertainment

Chương 174 chương 174 có điều thôi phù lại nhìn thấy thôi hành chu liên tục nhìn về phía xe của các nàng dường như có chuyện gì thế là bảo lý quan tài đừng chỉ cố vây quanh nàng đến chỗ hành chu xem xem rốt cuộc là có chuyện gì khi lý quan tài đi tới thôi hành chu lúc này mới nói mưu đồ ẩn dấu trong... Read more

(Liễu Chu Ký) Kiều Tàng   Tập 21 Audio thumbnail
(Liễu Chu Ký) Kiều Tàng Tập 21 Audio

Category: Entertainment

Chương 114 chương 114 cái thị không ngờ nữ tử thoạt nhìn yểu điệu mặt luôn tươi cười này khi nói chuyện lại chặn họng người ta như vậy thoáng chốc giận dữ nói quả thật vương phủ các ngươi không có tới gây rối nếu không có khác gì gia đình tiêu cục tồi tàn nhi tử ta được bổ nhiệm vào chỗ trống ở hộ bộ... Read more

(Liễu Chu Ký) Kiều Tàng   Tập 20 Audio thumbnail
(Liễu Chu Ký) Kiều Tàng Tập 20 Audio

Category: Entertainment

Chương 106 chương 106 thôi phù thấy miên đường không có ý hơn thua không khỏi thở vào một hơi nói nếu việc này giao hết cho ta làm chủ muội và mẫu thân không cần lo nữa có điều mẫu thân nhớ kỹ nếu liêm di mẫu tới tìm mẫu thân lằng nhằn thì đừng có mà mềm lòng làm mất quy củ lão ngũ chỉ là thứ tử cho... Read more

Tập 4 CON GHẺ CỦA MẸ - Truyện ngắn hay nhất 2024 MC Kim Thanh diễn đọc thumbnail
Tập 4 CON GHẺ CỦA MẸ - Truyện ngắn hay nhất 2024 MC Kim Thanh diễn đọc

Category: Entertainment

Truyện ngôn tình hay xin chào các bạn mời các bạn cùng đến với bộ truyện mới của tác giả hà phong qua giọng đọc kim thanh sáng thằng đạt phải đi học bằng cái xe đạp điện cũ vì mẹ nó nhất quyết không đưa chìa khóa xe máy nó tức tối nhưng đành phải đi xe đạp điện đến trường bọn bạn thấy vậy thì liền chọc... Read more

Tập 4 ĐẮP TIỀN CHO CON DÂU - Truyện ngôn tình tổng tài cực giàu thumbnail
Tập 4 ĐẮP TIỀN CHO CON DÂU - Truyện ngôn tình tổng tài cực giàu

Category: Entertainment

[âm nhạc] truyện ngôn tình hay xin chào các bạn mời các bạn cùng đến với tập cuối bộ truyện mới của tác giả hoàng chi qua giọng đọc của mc kim thanh cầm lấy túi xách bà ta đi ra khỏi phòng bước xuống đến phòng khách thì ông phan cũng từ sân vào thấy bà thu ngoài nên hỏi giờ này em còn đi đâu à tiề nó... Read more

(Liễu Chu Ký) Kiều Tàng   Tập 28 Audio thumbnail
(Liễu Chu Ký) Kiều Tàng Tập 28 Audio

Category: Entertainment

Chương 167 chương 167 miên đường không tiếp lời cũng không muốn tiếp tục đề tài này nữa chỉ ăn một miếng bánh khoai tím chuyển chủ đề cái này ngài làm rất ngon phu nhân thật sự khéo tay thôi phù có chút không phản bác được thở dài nói bánh ngọc này là ngươi dạy cho ta làm đấy sau khi tiễn thôi phù miên... Read more

(Liễu Chu Ký) Kiều Tàng   Tập 23 Audio thumbnail
(Liễu Chu Ký) Kiều Tàng Tập 23 Audio

Category: Entertainment

Chương 129 chương 129 nhất thời lòng lưu dục dậy lên sự hối hận và thương tiếc khó nói nên lời có điều miên đường không biết lòng y nghĩ gì tuy được khách khứ khen ngợi nhưng liễu miên đường không hề chìm đắm trong đó khi mang thai trí nhớ của nàng không bằng trước kia tối hôm qua túm lấy thôi hành... Read more

(Liễu Chu Ký) Kiều Tàng   Tập 10 Audio thumbnail
(Liễu Chu Ký) Kiều Tàng Tập 10 Audio

Category: Entertainment

Chương 54 chương 54 thực ra thôi hành chua ước vì mình cũng có thể buồn ngủ đôi chút nhưng mỗi khi đêm đến một mình nằm lẻ loi trên giường lúc sắp chìm vào giấc ngủ thì hắn luôn cảm thấy bên tai phả vào một mùi hương hoa langan nhàn nhạt dường như có một giọng nói mềm mại yêu kiều hỏi phu quân chàng... Read more