[Tập 3] CÔ VỢ MẸ MUA - Tiểu Thuyết Hiện Thực Việt Nam 2024 | MC Thu Huệ kể cuốn hút

[âm nhạc] [âm nhạc] nghĩ đến đó g Hân chợt dùng mình và có chút lo lắng cô lẩm bẩm trong đầu cô nghĩ ra cách để trả lời với Minh Thành Nên tinh thần bấn loạn tới mức cánh tay càng Gì chặt tóc của Trâm hơn đôi lúc ngày nghe tiếng hét thất Thanh của Gia Hân mọi người ở trong shop ùa vào một lượt một đứa nhân viên thấy chủ bị bẩm dập liền tá hỏa đứa Giữ chặt tay của Gia Hân đứa khác lại gỡ tóc của Trâm ra cảnh tượng xô bồ dờ khóc dở cười cùng lúc đó giọng nói lạnh lùng của Minh Thành Đồng thời vang lên Gia Hân cô quá đáng lắm rồi nhé Mau buông Châm ra cô có nghe không Hả dân đang bị bọn nh viên giữ chặt không thể vùng ra được nhưng vẫn đưa mắt nhìn về tiếng nói vừa phát ra bên đó cô ta đang khóc tức tười áp sát vào người Minh Thành òa lên từng tiếng khóc thảm thiết Anh ơi em không có làm gì bản của anh hết em đang tư vấn đồ cho cô ấy mới chỉ nói cô ấy hơi tròn Sợ mặc form đồ này ở đây không vừa thế mà cô đã đánh em rồi em sợ lắm em chẳng hiểu tại sao nữa trâ vừa thút thít vừa kể l lại cho Minh Thành nghe với vẻ mặt đầy sự vu t cứ nghĩ Minh Thành là người thông minh sáng suốt Anh ta sẽ biết được ai nói dối ai nói thật nhưng ngờ đâu giờ phút này chỉ thấy Minh Thành nghe xong gương mặt của anh ta tối hẳn lại còn đưa tay lên dịu dàng vuốt Lại Mái Tóc của Trâm vuốt ve rỗ rành Còn đối với g Hân lúc này ánh mắt anh nhìn cô trên một tử lạnh sau đó buông ra lời cha hỏi Hân đúng như lời củaâm vừa nói không s Hân uất ức nhìn Minh Thành như sắp khóc cô không nghĩ là anh lại hồ đồ như vậy nhưng khi vừa sắp rơi nước mắt cô liếc sang bắt gặp Trâm đang nhìn mình tỏ vẻ Đắc Thắng nên cô dù có ức chế cũng cố gắng để cho mình không khóc nữa ngước mặt lên hít một hơi sâu cho bình tĩnh giân căng mặt nhìn họ thẳng thắn đáp trả Ờ tôi đánh cô ta đó thì sao anh làm gì được tôi Anh nên nhớ chuyện này là chuyện của tôi và cô ta Anh bốn bênh cô ta thì cũng không có quyền gì mà lên tiếng Tại đây vì tôi và anh chẳng liên quan gì cả Minh Thành nghe câu trả lời gương mặt đang lành tanh lại càng Lnh thêm mấy phần nữa anh buông Châm ra Bước thẳng về phía Gia Hân ánh mắt không một tia thương xót lạnh lùng đưa tay dùng hết lực tát thẳng một cái vào bên má của Gia Hân sau cái tát đó Bàn Tay của Minh Thành Cũng có chút run run khi nhìn vết đỏ in hằn trên mặt của cô cô hơi đau lòng nhưng vì cái tính ngang ngảnh đến cố tỏ ra mạnh mẽ của Gia Hân đã làm anh bực nên Minh Thành càng thêm bực gương mặt vô cùng hung dữ nhìn xuyên qua Gia Hân mà nghiêm giọng nói tôi không có quyền xem vào chuyện của hai người phụ nữ các cô tôi có quyền dạy dỗ người của tôi nhắc cho cô nhớ cô đang phụ thuộc vào gia đình của tôi nên cư sự của cô từ nay cũng nên nể mặt với tôi một chút nếu cô mà dám động vào châm một lần nữa tôi sẽ không để cho cô yên đâ một bên má bắt đầu sưng đỏ lên khóe miệng rách một đường dài đỏ tươi vết máu nơi đó nhanh chóng chảy xuống đau nhức dữ dội ra Hân lặng người nhìn hành động của người đàn ông trước mặt cô tim cô chợt nhói lên run run đưa tay lên ôm lấy mặt của mình Dân chỉ biết cười nhạt rồi đưa cặp mắt cam hận nhìn thẳng về phía Minh Thành Cô vừa ấm ức vừa tức giận đến đổ cổ họng nghẹn lại mà chẳng thể nào trả lời được nữa cái tát này đối với con Châm là sự hả Dạ vô cùng nhưng cô không thể hiện ra mặt cho Minh Thành thấy mà chỉ cười thầm trong lòng mình rồi giả vờ tỏm ra đạo đức giả cô ta vội lao ra giữa giang tay ngăn cản hành động của Minh Thành rồi lại lợi dụng ôm anh chặt cứng Trâm ngọt ngào nhẹ giọng nói Anh ơi anh đừng đánh cô ấy nữa em dù bị đánh đau thật đấy nhưng em không có sao đâu anh đánh như vậy Tội nghiệp người ta dù sao em và cô ấy cũng là phụ nữ Em thấy cũng thương thương anh ạ nghe những lời ngọt nhạt giả tạo ấy thế mà Minh Thành lại đồng tình anh ta cười nhẹ gật đầu rồi quay sang cáu gắt nói với Gia Hân đi với cô mất hứng quá đấy Tôi không mui sắm gì nữa hết đi về tôi còn có cuộc học quan trọng và công ty nên không tiện đưa cô về được nữa ra khỏi só với sự uất ức và cả vết bầm trên khuôn mặt ra Hân muốn khóc nhưng chẳng khóc được cô muốn oán trách muốn hét lên muốn chửi thật là nhiều cho hả Dạ và để giải tỏa những phẫn uất trong lòng nhưng cuối cùng từ khi ngồi trên xe về đến nhà dầ lại chọn cách im lặng Tính cách này hoàn toàn khác với một g Hân sôi nổi và mạnh mẽ ngày trước cô cũng chẳng biết tại sao sau này cô lại thay đổi tính tình đến như vậy cô muốn chọn cho mình lối sống yên tĩnh nhất nên chẳng buồn muốn giải thích với ai Minh Thành trở ra Hân đến nhà rồi anh lại vội lái xe đi mất đi thẳng lên phòng Giữa xung quanh bốn bề Hảo nhoáng bao quanh sự sầu sang đối với Gia Hân lúc này là cả một khung cảnh lạc lõng cô nhẹ tay khép chặt cánh cửa lại nỗi cô đơn vơi lấy quanh tấm thân mình cô cái đắng ngắm nhìn khuôn mặt đang sưng lên về những vết cào cấu và cái tát nhớ đời kia trong gương rồi vô thức ngồi thụp xuống sàn gạch bóng loáng màu lạnh lẽo nước mắt ùa ra cô bật khóc thêm tiếng nức nở từ khi bôn ba một thân bước chân ra ngoài xã hội sống với người dưng chưa bao giờ cô biết sợ ai và cũng chưa bao giờ để ai có thể bắt nạt được cô dù cho trước đó có thiếu tiền bọn thằng bá cô vẫn can đảm lựa chọn cách để mình cố trốn chạy mà không để bị đánh lần nào ấy Vậy mà cô chẳng hiểu sao khi đứng trước mặt Minh Thành Gia Hân lại lép vế hẳn muốn chống trả hay thậm chí là muốn chửi lại Anh ta cũng phải một mực rè chừng có lẽ đồng tiền có quyền lực rất lớn nên từ khi chính cô dấn thân vào ngôi nhà này thì một đứa sống phụ thuộc vì tiền như cô hiển nhiên cũng phải nhìn sắc mặt của nhà chủ mà hành động ôm mặt khóc chán chê dân lại tự tay lau đi nước mắt ở trên mặt rồi chéo lên giường nhắm híp đôi mắt lại và ngủ luôn để cho quên đi nỗi buồn của một ngày đã trôi qua mặc cho bên dưới bụng đang cồn cào bởi vì sáng giờ cô chưa có hạt cơm nuốt vào trong bụng Ngủ được một giấc bất ngờ bên ngoài có tiếng cửa phòng dục dịch sa Hân bị giật mình liền mở mắt ra l nghe được tiếng bước chân đi nhẹ trên sàn nhà cô đoán có lẽ Minh Thành vừa về lại nhớ tới chuyện lúc trưa anh đối xử tệ Tự dưng cô lại tủi thân kinh khủng Namm giả vờ nhắm mắt nhưng dòng lệ lại ngăn dài cánh cửa mở ra tim của g Hân đập mạnh cảm nhận tiếng bước chân càng lúc càng đi gần hơn là trích giường lồng ngực cô cứ nhấp nhô liên tục chếc áo vé được cởi ra một cách nhanh chóng và ném thẳng xuống giường trúng một bên chân của cô rồi tiếp đến bên giường chc nệm hơ lún xuống hình như là Minh Thành đang ngồi cạnh cảm giác hồi hộp ở trong lòng ra Hân lại càng tăng cô không biết anh ta đang nghĩ gì nhưng hình như ngồi cạnh cô lâu lâu lâu đến mức khiến cho nhịp tim của cô không còn thở đều được nữa rồi sau đó C im lặng cũng trôi qua dân đột nhiên bất ngờ cảm nhận được bàn tay ai đó vuốt nhẹ mái tóc của mình một giây hai giây ba giây cô nghe tiếng Minh Thành thở mạnh rồi thấp giọng lên tiếng Có còn đau không Cho tôi xin lỗi chỉ có mấy lời thế thôi mà dân lại ngập ở trong nước mắt đã cố dặn lòng đè nén nhưng không hiểu sao giờ phút này những uất ức cứ tăng dần tăng dần sau lời quan tâm ấy không kìm được nữa D lập tức nấc lên Minh Thành biết cô khóc anh nhẹ lau đến nước mắt trên mặt của cô Anh nói từ nay cô đừng có bướng và trả lời cộc cằn trước mặt tôi nữa Tôi không thích ai ở cạnh tôi mà có thói chả treo đâu mở mắt ngồi bật dậy định không nói nhưng cô lại không im lặng được nữa nhìn Minh Thành với đôi mắt thật buồn g Hân vừa nói lại vừa nghẹn Giọng anh không thích tôi nên tôi nói gì cũng là sai sao đâu phải là tôi muốn kiếm chuyện là vì cô ta gây chuyện trước mà thôi không lẽ tôi bị ức hiếp tôi không có quyền chống trả sao dù là gì đi nữa thì cô cũng không được đánh người cô bênh cô ta nên tôi đánh anh mới đau lòng hay sao chứ Tôi đánh là đúng chứ không có sai vì cái thói kiêu căng đó của cô ta Tôi không đánh thì trước sau gì Cô ta cũng bị người khác đánh thôi nói gì cô cũng chả treo được vậy th anh đừng nhắc tới con nhỏ đó trước mặt của tôi nge nhắc tới đ tôi nổi máu điên lên rồi lần này trước thái độ bĩu môi của g Hân Minh Thành đột nhiên lại bật cười thành tiếng cô chưa kịp nghĩ ra Thái độ này của anh là gì Minh Thành đã vội khom sắt mặt anh vào mặt cô hỏi nhỏ một câu cô không muốn tôi nhắc hay là trông thấy tôi quan tâm Trâm hơn nng cô ghen với Trâm phải không sa Hân nghe vậy thì liền ngẩn người mất mấy giây sau đó quay Đi Tránh câu hỏi của Minh Thành vừa thốt ra rồi cụp mắt xuống trong im lặng hai tay cô cũng vô thức tự dưng đan vào nhau bởi vì chẳng biết phải đối diện với câu hỏi này thế nào nữa ghen hả Cô cũng chẳng biết là có phải là cô đang ghen hay không nhưng khi thấy lúc Minh Thành quan tâm đến Trâm thì cô lại khá là khó chịu thế Hân Im lặng không có câu trả lời Minh Thành liền cười thầm rồi cố tình hỏi tới sao là im rồi Trả lời đi chứ Im lặng là tôi nói đúng à Tôi tôi thế nào Tôi không ghen với ai hết Anh đừng có mà hỏi lung tung nói thật chưa trả lời mà mặt lại đỏ thế kia tôi không có ghen với ai hết Anh hiểu chưa Vì tôi biết thân phận của tôi thấp hèn đâu thể nào xứng mà sánh với anh được tôi có tư cách gì mà ghen đúng không còn nữa s Hân ngừng lại rồi tự tay đưa lên mặt chỉ vào mặt của mình cô nhìn anh vừa cười vừa nói nhưng sâu thẳng trong lòng đang muốn trách Minh Thành cái vết xưng này anh có nhớ không lánh tát tôi lúc tôi đánh bạn gái của anh đấy anh còn hỏi tôi có đau không Sao tôi đau chứ nhưng mà đau ở trong lòng nhiều hơn một người đàn ông xỉ nhục và đánh mình giữa chốn đông người như vậy thì Mắc mới gì tôi phải ghen hay không ghen với con nhỏ đó vì tôi hoàn toàn không có thích anh anh hiểu chưa m dù có thích đi chăng nữa thì cái tát này cũng không còn thích nữa rồi nên tôi nói cho anh biết tôi không có ghen đâu Anh đừng có mơ cô trả lời mạnh miệng như vậy thôi chứ trong lòng cô thừa biết là cô có ghen thật nhưng giờ phút này cô không muốn cho Minh Thành biết cái mà cô muốn là cô ức cho thời gian sẽ quay lại những chuyện ngu ngốc trước kia cô sẽ không bao giờ sai chân vào thì giờ đây cô sẽ chẳng sống trong cái định mệnh trái ngang thế này muốn khóc cũng chẳng được mà muốn cười cũng chẳng xong chả là Thái đ g Hân Minh Thành nong câu trả lời anh chỉ hơi cau mày nhìn cô thôi có L không ng tới cô lại trả lời nhiều như thế tiếp theo không nói không rằng Minh Thành đột đưa tay kéo mạnh Hân vào lòng mình anhng cả hai tay ết chọn lấy cô sự bất ngờ này Hân chỉ đứng h v ngỡ ngi vì cô Không Thành đang làm chuyện quái quỷ gì vừa định sẽ vùng hai bên c đã nghe tiếng anh ngọt vào Cô chưa biết ghen Bây giờ tôi sẽ dậy sau đêm nay sau này sẽ có dịp gặp tôi đi với một người con gái khác bảo đảm là cô sẽ ghen liền không để cho Gia Hân có cơ hội kịp tiêu thụ trọn vẹn câu nói đó của mình Minh Thành vừa dứt lời anh đã đưa tay nâng mặt cô lên ánh mắt xót xa dừng lại nơi vết thương đang hẳn lên anh tỏ vẻ hối hận rồi áp sát gương mặt xuống mặt của g Hân đặt lên đó một nụ hôn nồng đậm vẫn tưởng g Hân sẽ im lặng mà chấp nhận để cho Minh Thành muốn cô lần này g Hân chủ động mạnh mẽ đẩy Minh Thành ra cô đứng bật dậy ánh mắt nhìn Minh Thành đầy chuôi sát cũng vô cùng thất vọng nên cô không ngẩn ngại gằn lên từng câu nói khó nghe Đừng có đụng vào cơ thể của tôi bản thân anh đã có người yêu rồi thì đi mà lấy người đó tôi sẽ trả lại hết tiền cho anh tôi không nhận công việc này nữa Minh thành khá bất ngờ trước thái độ này của g Hân nhưng biết mình có lỗi với cô nên anh không tỏ ra thái độ gì nữa ngồi ngay thẳng trên giường nhìn ra Hân anh hỏi lại một câu ai nói với cô tôi có bạn gái Hân nhếch môi hừ lạnh với câu trả lời chối tai này không cần ai nói cả mắt tôi sáng lắm chứ có đuôi đâu mà không nhìn thấy rõ sự quan tâm của anh dành cho con Trâm đó Trâm không phải là người yêu của tôi Anh đừng có chối tôi với châm như anh em thân thiết ngày trước ba mẹ tôi và gia đình Trâm chơi chung với nhau tôi với châm vì như thanh mai trúc mã năm đó tôi bước vào năm cuối cánh cửa đại học còn châm học năm đầu những năm tháng đó tôi thường xuyên đèo châm đến trường trên con xe máy Nói chung là cả hai thân nhau mọi chuyện vốn dĩ chẳng có gì xảy ra cho đến khi hôm đó là sinh nhật của Trâm cô ấy tổ chức sinh nhật ở một quán karaoke lớn và trong buổi tiệc bất ngờ Trâm tỏ tình với tôi tôi vốn dĩ là chỉ xem châm như một người em gái nhưng tôi không muốn em ấy Hy Vọng nhiều Tôi đã thẳng thừng từ chối rồi ra về trước khiến cho Trâm rất buồn cả đêm hôm đó nghe mọi người kể lại quê uống rượu nhiều lắm lại còn tụ tập bạn bè có nhau đi bão nữa cơ B cũng ngay đêm đó chân bị tai nạn xe dẫn đến não bị tổn thương rất lâu mới bình phục tôi rất áy náy nên đã hứa với ba mẹ cô ấy rằng sau này tôi sẽ chăm sóc cho cô ấy sẽ bảo vệ cô ấy không cho bất cứ ai ăn hiếp cô ấy nữa nên nhiều lúc châm rủ tôi đi ăn hoặc đi cng với em đến một nơi nào khác nếu rảnh tôi sẽ đi và không từ chối cũng như chuyện lúc sáng tôi ra tay đánh cô là tôi sai nhưng đối với chuyện châm bị đánh tôi đã ám ảnh vụ tai nạn năm xưa nên dù là ai đy chăng nữa tôi cũng sẽ đành phải bảo vệ châm trước Minh Thành kể lại mọi chuyện gương mặt của anh lúc này khá buồn khi đau đáu Nhớ Về Quá Khứ Và khi nhắc đến vụ tai nạn x năm đó của sâm anh vẫn còn cảm giác say dứt lương tâm cho nên khi nghe rõ mọi chuyện dù là ấm ức trong lòng lắm nhưng Gia Hân phần nào đã nguê ngoai bởi vì vốn dĩ giữa cô và Minh Thành có mối quan hệ đâu có thân thiết như anh đối với Trâm nên tất nhiên là anh phải bảo vệ cho Trâm rồi Thôi được rồi anh đừng nói nữa Tôi hiểu mà người ta có câu hay lắm thứ gì chân thành thì thứ đó dẻ mạt người nào hiểu chuyện thì người đó thiệt thòi coi như xấu của tôi xui đến Mới đụng phải em gái Mưa của anh thôi thì không trách anh nữa Tôi cảnh cáo anh từ nay trở về sau nếu như anh còn đánh tôi một lần nữa tôi sẽ đánh lại anh đấy Tôi không có nhịn nữa đâu những ngày sau đó V còn giận Minh Thành với vết thương trên mặt chưa lành hẳn nên hai người không ai nói chuyện với ai Bà đi vắng nên cứ hễ Tối đến Minh Thành về là cô lại ôm gối xuống sofa ngủ thế nên cơ hội đụng mặt của cả hai là chỉ vài lần một ngày tuyệt nhiên đêm đó sau đêm đó Minh Thành cũng chẳng hề làm khó dễ gì đối với cô mọi chuyện cứ êm đềm trôi qua cho đến khi trước ngày ba dỗ dỗ của ba Minh thành một ngày thì ra Hân nhận được cuộc gọi khá là quan trọng của bà Hà và trong cuộc nói chuyện với cô bà Hà Như vừa cảnh cáo vừa năn nỉ ra Hân khi nhắc đến chuyện cô và Minh Thành phải có con thật sớm vì ông nội Minh Thành đã già ông muốn nhân Cái dịp cái dỗ Này ông sẽ lập di chúc để lại tài sản chư cho từng người và tất nhiên đứa cháu nào có cháu trước thì quyền thừa hưởng cũng sẽ cao hơn những người khác ở trong dòng họ chỉnh dầ không nghĩ mọi chuyện lại sắc sối đến như vậy nên cô lưỡng lự lắm nhưng cảm nhận của bà Hà là bà đang cố gắng năn nỉ cô tìm cách giúp bà tiếp cận Minh Thành càng nhanh càng tốt hoặc là nhờ cô khuyên nhủ Minh Thành vào bệnh viện để làm thụ tinh để có cháu và để bao năm công sức của gia đình bà không rơi vào tay của người khác thì vô thức ra Hân lại gật đầu đồng ý giúp bà cô chắc với bà Hà là sẽ cố khuyên nhủ Minh Thành lo đi chữa trị để có con và cũng để ra Hân hoàn thành nhiệm vụ của chính mình vì trước hay sau gì cô biết là mình sẽ không thể từ chối được sau khi nghe xong cuộc gọi của bà Hà cả một ngày ra Hân cứ suy nghĩ đủ thứ cách để chủ động tiếp cận với Minh Thành nhưng nghĩ cách nào Hân cũng cảm thấy không phù hợp bởi vì vốn dĩ cái chuyện tình cảm trai gái Cô chẳng có một chút kinh nghiệm nào Thế nên loay hoay cả một ngày đến tối khi Minh Thành về đến nhà cô cũng chẳng biết mình phải liệu tính làm sao Minh Thành lên phòng một lúc dân mới đánh Bảo theo lên gáy mắt thập thò ở ngoài cửa nhìn vào th Minh Thành đang mặc quần đùi thể thao trắng nửa trên cởi trần lộ ra vòng ngực vạm vỡ khiến ra Hân Vừa trông thấy hai má đã vội ngượng đến đỏ cả mặt vào đi bất ngờ có tiếng Minh Thành cất lên dân giật mình đưa mắt nhìn quanh chỉ có mỗi mình cô đứng biết là Minh Thành gọi mình nhân h từ từ đẩy cửa ngại ngùng đi vào làm cái gì ở ngoài đó định rình lén tôi đấy à Có đâu tôi có chuyện quan trọng muốn bàn với anh chuyện gì tôi với cô Chẳng có gì để bàn cả m hôm nay giận không thèm nhìn mặt hôm nay cứ vậy mà làm tiếp đi Nhưng cau mày nhìn biểu hiện thản nhiên của Minh Thành mà cô chỉ biết lưỡng lự Bởi vì cô Không biết có nên nói hay không với Minh Thành cuối cùng sau một lúc cô mnhn đánh tiếng lúc sáng mẹ anh có gọi cho tôi Minh Thành vẫn về ánh mắt không chút biểu cảm thản nhiên trả lời dân ch đầu lông mày nói anh Ừ thôi à Không hỏi tôi là mẹ anh gọi tôi để làm gì sao Minh Thành cười nhạt Không Quan Tâm bĩu môi Đúng là anh tốt Phước thật đấy đ lo mất ăn mất ngủ còn anh thì lại chẳng quan tâm cô nói xem tô nên quan tâm chuyện gì thì Cô cứ ầm ở mãi lát sau mới đánh Bảo bộc bạch luôn cho Minh Thành nghe mẹ anh gọi cho tôi bảo tôi và anh sớm vào viện để tiến hành cho tôi thụ tinh nhân tạo được có con tôi muốn hỏi anh bao giờ chúng ta nói tới đó bất ngờ Minh Thành đã ngay lập tức lên tiếng cắt ngang không cần bà lĩnh của tôi còn nhạy bén lắm khỏ vào bệnh viện đi Hân nheo mắt Ý anh là là tôi trực tiếp bốn cô không để x Hân nói gì thêm nữa Minh Thành Bất ngờ với tay ra rồi kéo mạnh ra Hân ngã vào lòng anh sau đó gom sát mặt đặt lên đôi môi hồng một nụ hôn thật sâu cảm giác đôi môi của mình bị chiếm trọn ban đầu là mút nhẹ sau đó bị càn quét như trong khoang miệng cô có chút bối rối nên định kháng cử nhưng trong giây phút này Minh Thành lại siết chặt cánh tay gắt ga ôm lấy cơ thể của cô hơn cảm nhận hơi ấm vào mùi hương bạc hà quen thuộc bao phủ lấy mình tự Dương g Hân không muốn phản kháng nữa cô Im lặng giờ phút này tự xưng Cô chỉ muốn mở to đôi mắt nhìn gương mặt người đàn ông đang ôm lấy mình lần đầu tiên sau từng ấy năm khôn lớn giãi dầu từng ngày với xã hội xa hoa đầy cám dỗ Đây là lần đầu tiên g Hân Được chai ôm nên cô bỡ ngỡ lắm cơ yên trong vòng tay của Minh thành lim diê đôi mắt để nhìn Đối phương cảm nhận rõ ràng từng hơi ấm bao phủ lòng mình mặc để cho Minh Thành cắn mút nhiệt tình còn cô cứ đơ người ra đấy cũng có chút thinh thích nhưng g Hân chẳng biết phải đáp trả thế nào Minh thành hôn cô một lúc lâu nhưng cảm nhận g Hân vẫn không có một chút chủ động đáp lại Minh Thành liền rời bỏ đôi môi ngắm nhìn g Hân một lúc anh mới cất tiếng hỏi thích không Hân ngại ngùng gật đầu nhẹ giọng đáp lại cũng thinh thích tôi cũng thích nói dứt lời Minh Thành Lệ nhẹ tì lên má tiếp tục cúi xuống hôn lên môi của g Hân lần nữa Lần này như đã Thân Quen và rất hài lòng về biểu hiện của Gia Hân anh hôn một cách thuần thục lắm chẳng phải rén dò ý như lúc này nữa chiếc lưỡi mạnh mẽ chủ động khuấy ở trong khoang miệng của cô từng cái trạm đi qua cả người g Hân như được châm ngòi bừng lên sự hưng phấn đang đè nén trong lòng của mình trỗi dậy tôi cũng thích câu nói của Minh Thành bất chợt vang lên lại trong đầu làm cho Gia Hân bừng tỉnh Cô nhìn anh tự hỏi trong đầu mình về câu nói đó ý anh Anh ta nói như vậy Chẳng phải là đang muốn nói rằng anh ta cũng muốn cô đáp trả lại sao Nếu vậy thì đúng là cô cũng nên làm chút gì đó rồi Thế là sau một chút một lúc thủ động thì cảm giác dạo Dực cũng khiến Gia Hân phải chủ động lại cô biết tình cảm này Minh Thành chưa chắc đã trao cho cô nhưng đối với Gia Hân cô đã bị Minh Thành làm cho sự khao khát yêu thương trong cô bùng cháy ngại ngùng đưa đôi tay Quảng lên ôm lấy cổ Minh Thành cô nhắm mắt đôi môi từng chút từng chút cử động đáp trả cảm nhận ra Hân đang dần chủ động Ánh mắt Minh Thành chật sững lại anh ngắm nhìn gương mặt đầy vẻ Kiều Diễm này đôi môi lập tức tô đậm ý cười ra vẻ hài lòng tim của anh đập lên từng nhịp mạnh mẽ gắt gao ôm lấy nhấp môi từng chút một sau đó hôn thật sâu và đốt chọn như kiểu đang dạy cho g Hân biết cách đáp trả lại mình đến khi cô thuần thục Minh Thành mới dừng lại buông ra Hân anh lên tiếng hỏi lần đầu à đã rút lại khoảng cách nên Gia Hân không còn ngại ngùng liền đáp lại lần đầu tiên luôn anh lại cười đều cười khá là tự nhiên nhìn cô mạnh mẽ thế này tôi có nên tin lời cô nói không đây bên ngoài vậy thôi bên trong còn ngây thơ lắm chưa vướng Bụi hồng trần đâu nha Để tôi xem Cô ngây thơ tới đâu thành nói xong định lao vào cô nhưng lần này Sa Hân đã chuẩn bị trước tình huống cô liền đưa tay làm vật càn lại cô hỏi nè Đừng có bảo với tôi anh lại làm chuyện đó luôn đấy nha m Anh bảo là anh đi viện khám cơ mà tôi bình thường cần gì phải khám Ơ Minh thành cong môi lên khẽ cười anh chẳng trả lời liền gặt tay ra Hân gia để cô nằm xuống giường lần nữa anh lại áp sát cô lực hôn rất mạnh không vờn nữa anh ngấu nghiến hôn sâu hôn tới mức cảm giác hai cánh môi của g Hân sắp bị anh nghiền nát trong tức khắc cả hai hòa vào nhau cả cơ thể phút chốc phơi bày dơi ánh đèn nằm dưới thân Minh Thành g Hân ngượng ngùng đưa vòng tay ôm lấy tấm lưng của anh mà ghì chặt để che chắn lại anh mỉm cười trước sự chủ động này liền cúi xuống hôn lên trán của cô một nụ hôn thật nhẹ rồi lướt qua cho tôi luôn nhé anh mà dừng như mấy lần trước nữa là tôi giết anh đấy nhé Mau mau cho tôi hoàn thành nhiệm vụ để sờ x anh đi cô cô muốn giời x tôi lắm sao muốn Chứ anh ê tốt lắm sao để tôi muốn gần gũi anh mãi à cô cô cô cái gì nhanh đi Minh Thành nghe ra hân liên tục hối anh liền cười giòn cô cũng bảo thật đấy Lại còn hối sao không biết giả bờ từ chối à mất giá quá đấy Dân cng mặt lên bật lại giữ mất giá và để anh mãi hành hạ tôi thì tôi chọn cái nào nào sao thì tôi cũng đâu thể từ chối cái việc mẹ anh sao được nên cứ thẳng thắn với nhau để cho dễ giống bây giờ Chẳng lẽ tôi phải giả vờ để anh ra rồi la lên là anh đừng có hiếp tôi anh mới hài lòng hay sao thích tính cách của cô rồi đấy Nãy giờ thấy cô bị động hơi không quen nên hỏi thế thôi cho có tiếng nói đấy mà thích tính cách của tôi vậy có thích luôn người hay không cô cũng biết thừa cơ hội quá rồi đấy khi tôi hỏi vậy thôi anh trả lời có hay không thì tùy có hả anh nói cái gì nó lớn lên xem nào chưa nghe thì thôi chớp lấy thời cơ dân đang ngây người về câu nói của mình Minh Thành liền tự nhiên cở luôn chiếc quần bên dưới của mình ra sau đó nằm lên người của cô Ủa người có gì đó nóng quá vậy nóng ở đâu Tôi vẫn bình thường mà cuối cùng ngày dỗ của ba Minh Thành cũng đến hôm nay là chủ nhật và cũng là ngày đám dỗ của ba chồng g Hân giật mình thức dậy cả cơ thể vẫn đang bị Minh Thành ôm trọn Nếu lại trận kích tình đêm qua bất chọt g Hân đỏ bừng cả mặt bên cạnh Minh Thành cũng đang cựa Mình hé mắt mở ra anh đang định vươn vai một cái Nhưng cảm giác nặng ở tay Minh Thành liền nhìn sang bắt gặp Ánh mắt chìu mến gương mặt tươi tán Dạng Ngời của Minh Thành khi vừa thức giấc Hân chỉ biết ngượng ngùng sụi đầu luôn vào lòng ngực của anh mà xấu hổ Minh Thành khẽ cười cúi xuống đặt lên tóc Hân một nụ hôn dịu dàng không còn vồ vật và miễn cưỡng như lúc tối nữa anh mới nhẹ nhàng rút cánh tay của mình ra rồi đi thẳng xuống nhà còn g Hân thì vẫn ngủ nướng ở trên giường sau nụ hôn đó cô cứ nằm mãi mơ màng vùi mặt vào trong cái chăn bông rồi cười khúc khích sa Hân cũng chẳng hiểu bản thân cô Tại sao lại quá dễ rãi với Minh Thành như vậy nữa Nhưng cô biết chắc chắn một điều rằng nếu người đàn ông nào đó cũng thuê cô đẻ như gia đình Minh Thành nhưng họ hơn anh chắc chắn là cô sẽ không đồng ý Dù sao Minh Thành có lúc hơi Cục Xúc Có lúc hay cả Tưng nhưng cũng có lúc anh hiểu chuyện lắm nên đối với cô coi như là tạm chấp nhận được bởi vì con người có ai hoàn hảo đâu bản thân cô cũng vậy có thế lý lịch cũng có điểm trừ mà nằm trong phòng một lúc vì Minh Thành Lúc đi ra không đóng cửa lại nên vô tình từ đâu một mùi thức ăn thơm thật thơm bay lên tận phòng xộc vào mũi khiến ra Hân tỉnh sấc dưới bụng khẽ kêu lên mấy tiếng ọt ọt đưa tay xoa bụng lại bị mùi thơm của món ăn làm cô Cưỡng Không lại nên Gia Hân liền Tung chăn bật dậy cô vào phòng vệ sinh cá nhân thay tạm một chiếc váy mỏng khoác thêm cái áo choàng lên người rồi đi lững thững xuống cầu thang xố tới nơi tầm mắt của g Hân bị rơi ngay trên người đàn ông đeo tạp rể trong bếp hình ảnh này bất chợt khiến tim của Gia Hân đập loạn nhịp tưng bừng Minh Thành đang nêm món ăn cảm giác sau lưng như phát hiện ra có người lén lút nhìn mình anh vội quay lại và ngước lên trông thấy g Hân đã dậy anh liền đưa tay tháo cái tạp rể ra khỏi người mình rồi lên tiếng cô xuống tôi nổ bữa sáng cho cô rồi đấy Xuống tranh thủ mà ăn đi cho nóng ăn xong mình cùng về dưới quên nổ tôi ăn dỗ nhé s Hân gật đầu vui vẻ rồi Nhanh chân bước tới gần phụ Minh Thành dọn bữa sáng lên bàn ăn c Hai vô tư cười và nói chuyện vui vẻ khiến cho không khí buổi sáng sớm cũng thật là ngọt ngào ăn sáng xong dân dành phần rửa bát cô lúi húi dọn dẹp phía trong bếp cho đến khi xong việc ngước đầu Liên đã nhìn thấy trên người Minh Thành mặc quần áo chình tề chiếc áo sơ mi màu đen được là thật vẳng nhìn Minh Thành điển trai khiến cho g Hân có chút sững người mà nhìn mãi Thật sự mà nói ông trời có vẻ ưu ái đặc biệt cho Minh Thành quá nhiều rồi Từ vóc dáng đến Gương m mặt đ đẹp hoàn hảo đến từng chi tiết nhỏ Thế Dân cứ đứng đực ra đấy Minh Thành liền cau mày nhìn về phía cô liên tục hối cô còn đứng đó thay đổ nhanh đi cô liền bĩu môi trả lời ngay hôm bữa không có mua đồ bây giờ tôi mặc cái gì đây Hay là anh về một mình đi Minh Thành cau mày đắn đo vậy sao được cô hứa với mẹ tôi là sẽ về rồi mà thôi cô cứ mặc cái đồ nào bình thường kín kín xíu là được dân liền cười như mếu Anh nghĩ tôi có bộ đồ nào kín kín sao ờ nhìn cô là biết chẳng có bộ đồ nào đàng hoàng rồi anh cô lên tha đồ l lẻ đi muốn MC gì cũng được là đừng cở chuồng là được rồi vậy có phải không anh Đợi tôi xíu Thế là Hân nhanh chân chạy vội lên phòng cô chọn tới chọn lui Vẫn chẳng biết phải mặc bộ nào Bởi Vì Đa phần đồ của cô toàn là váy quần đùi áo dây ngắn C kiểu cách bao giờ cô mua được cái bộ nào đàng hoàng đâu ngay cả đồ ngủ cũng thế cũng toàn mấy bộ mỏng manh không hỏi chỗ này thì cũng hỏi chỗ khác đó vốn là sự ưu tiên lựa chọn của Gia Hân rồi Bởi vậy nên đừng có Ai thắc mắc tại sao cô với Minh Thành thân mật nhanh như vậy cũng bởi một phần Cô sống khá dễ dãi và dễ tính một phần cứ ở chung nhà dân ăn mặc thoải mái vô cùng thì hỏi thằng nào mà kiềm chế cho được loay hoay một lúc cũng chọn được một bộ váy ưng ý chiếc váy này chỉ hở nhẹ phần lưng và được đan chéo dây nên coi như là tạm được và Minh Thành cũng thấy khá hài lòng nên nhanh chóng Anh bảo cô khóa cửa nhà r lên xe xuất phát đường về quê quanh co sa Tít ngồi trong xe g Hân thích thú ngắm nhìn qua phong cảnh bên ngoài sau lớp kính trắng lần đầu tiên trong đời cô có được cơ hội đi xa nên khoái xí lắm cô vui vẻ thả hồn vào những cảnh quan thiên nhiên ngắm nhìn mây trời nhìn những vòng cây rộng lớn lướt qua như những ruộng lúa Đang mùa trĩu hạt từng khung cảnh lướt qua trong đầu dân dã đến yên bình xe chạy được tầm một tiếng thì ra Hân bất chợt bất ngờ khi tự dưng Minh Thành đưa tay sang rồi anh chạm nhẹ vào tay cô và nắm lấy cảm nhận cái đụng chạm này s hơi sững người quay mặt lại cô khẽ e dẻ nhìn xuống tay mình rồi nhìn sang thấy miệng anh khẽ mỉm cười hai mắt vẫn thẳng để tập trung lái xe thấy vậy g Hân cũng khẽ cong môi lên vẽ lên nụ cười trên môi của mình cô không phản kháng cũng không hỏi gì anh cả mới cứ thể đế thế để yên cho anh nắm lấy trời bắt đầu lên cao cái nắng cũng dần gay gắt xe chạy ra khỏi thành phố xuống đến vùng nông thôn thì đường xá cũng mát mẻ nhờ hai hàng cây đà Thủ bên đường xanh rợp mát dân đang thơ thần nhìn xung quanh thì bất chợt nghe tiếng minh thành gất lời này nhà cô ở đâu hả Sao tôi chưa từng nghe cô nhắc tới nghe câu hỏi này trong lòng g Hân đang yên bình chợt trủng xuống trong lầu ngực của cô cũng trở nên nhức nhối Hình như lâu rồi trong ký ức của cô không có khái niệm về quê nhà nữa Thế ra Hân cộp mắt im lặng Minh Thành nghĩ chắc là anh hỏi nhỏ cô không nghe thấy nên lên tiếng nhắc lại cô nghe tôi hỏi gì không Im du vậy Hân Nhìn anh buồn giọng đáp tôi có nghe thế quê cô ở đâu Hay cô cũng là người thành phố tôi không có quê gia đình cô ở thành phố à ba mẹ cô đâu sao để cô sống một mình thế chết hết rồi hả bỗng két két dầm một tiếng phía trước mặt hình như đang có vụ đụng xe nên xôn xao và ồn ào lắm mọi người đi đường xúm lại xem tình hình trong xe Minh Thành và Gia Hân cũng tò mò hướng mắt nhìn ra xe coi người vào xe có bị gì không Cũng may là họ không sao nên Minh Thành đành lái xe đi tiếp và cũng vì vụ tai nạn đó tiếng xe rồi tiếng người bàn tán ồn ào quá cô nói chuyện của họ cũng vì thế mà bị cắt ngang Đi Thầm thêm tiếng nữa thì do đường xa ra Hân ngủ lúc nào chẳng hay cho tới khi cảm giác xe bị xóc mạnh cô mới giật mình lờ mờ mở mắt đã thấy Minh Thành lái xe chạy quẹo vàoo một con hẻm nhỏ hai bên đường hoa giấy đang khoe sắc đỏ rực chị đủ bao dung chiếc xe bốn bánh chạy vào bởi vì cảnh đẹp trước mặt nên ra Hân tình ngủ hẳn cô Mở to mắt quan sát cảnh xung quanh trong lòng không khỏi trầm trồ Đúng là ở quê yên bình khung cảnh lại đẹp chạy qua đường hoa giấy lại đến hàng cao xanh dập bóng dờn quanh những ngôi nhà ngói đỏ có áo cá hàng tre xa xa còn có cánh đồng đang vào mùa lúa chín một làng quê trong lành và thoáng mát đẹp như một bức tranh hiện ra và rồi xe cũng được Minh Thành dừng lại trước sân ngôi nhà gỗ ba gian rất lớn ngoài sân được lót gạch dù cho mảnh đất ngôi nhà này chỉ diễn tả bao quát và một tử rộng Minh Thành xoay xoay cổ tay rồi quay sang bảo G Hân xuống xe anh đi Ra trước rồi vòng sang mở cửa cho cô bước xuống nhưng khi Chân của Gia Hân chưa kịp chạm đất thì từ trong nhà mấy con chó Đã sủa gâu gâu inh ỏi hẳn lên chắc chúng thấy người lạ hai ba con cứ hùa vào cô và Minh Thành mà sủa khiến ra Hân hoảng hốt vội rụt chân lại và ngồi im luôn trong xe Minh Thành có vẻ bình thản hơn cô anh đứng im mặc tình cho bọn chó vẫn đang sủa rồi anh nhẹ nhàng đưa tay nắm chặt lấy tay cô nhìn cô anh nói khẽ để trấn An Cô đừng sợ ở dưới quê hay nuôi chó dữ nên gặp người lạ nó sủa vậ Thôi đứng im đi tí có người ra là nó sẽ ngừng sủa lại cô vẫn còn sợ lắm tim cứ đập thình thịch Nằm lấy bàn tay Minh Thành mà cô vã cả mồ hôi có thật là trúng không làm gì không đấy trước tôi sợ trúng táp một cái là tôi với anh đi chích ngửa không kịp đấy cô nhìn tôi nè bọn chúng có làm gì đâu Thôi xuống xe đi à mà khi vào nhà cô nhớ gật đầu chào mọi người cả nhé Còn nữa đừng xưng hô như tôi Cô mọi người phát hiện đấy thay đổi cách xưng hô là anh em nhé Dù sao cô xuống đây cũng mang tiếng là vợ tôi xưng hô kiểu thường ngày chúng ta hay gọi nhau mọi người mắng cho đấy biết rồi anh nói nhiều quá đấy Thôi không phải là con nít đâu Ừ không phải con nít mà tại chưa được lớn thôi anh dầ bĩu mô định trả lời lại Minh Thành r bước xuống xe thì bất ngờ cô khựng lại khi thấy người bên trong nhà một cô gái đang bước ra hướng cô và Minh Thành Tuy rằng cô ta chưa tới gần nhưng Gia Hân nhìn sơ qua hình dáng cô ấy không khỏi thầm khen là cô ta rất đẹp dáng người mảnh mai nét mặt thanh tú dáng người vừa vặn trong chiếc váy in hoa Nhã nhn màu xanh ngọc cô ta đi tới nhìn về mấy con chó đang sủa rồi bọn chúng la bọn chúng mấy tiếng mấy con chó thấy có người quen gọi nên cứ hư hứ vài tiếng rồi ngưng luôn ngoe ngu cái đuôi đi vào trong nhà rồi cô ta đi tới gần Minh Thành cũng nhìn thấy cô ta họ nhìn nhau mãi ánh mắt từ ngạc nhiên xen lẫn mong nhớ và giận hờn Nhưng sau khi nhìn thì Minh Thành chẳng biểu hiện gì thêm nữa chỉ có cô gái kia là bẽn lẽ lên tiếng hỏi lâu rồi anh mới chịu về cũng n năm rồi anh nhỉ Ông nội với mọi người người đang đợi anh ở trong nhà đấy anh vào nhà đi kẻo nắng ngồi trong xe thấy cô ấy nói với Minh Thành xong trên gương mặt còn tỏ ra vẻ ngại ngùng làm xuyên một bên đưa tay lên vén mấy mái tóc vào mang tai lỗ ra khuôn mặt khả ái lúm đồng tiền in sâu Khẽ mỉm cười với Minh Thành tự dưng trong lòng của Gia Hân có cảm giác cực kỳ khó chịu Cô cứ nhìn mãi họ mà vô thức hai bàn tay cứ nắm chặt cởi xe không buông rồi ra tiếp tục liếc sang xem minhh thành biểu hiện thế nào chỉ thấy anh gật đầu lịch sự trào lại nhưng trong phần ánh mắt thì có phần ngạc nhiên hẳn kiểu như giữa họ vốn dĩ đã thân thuộc nhưng cuộc gặp gỡ này diễn ra Minh Thành quá đỗi bất ngờ khi không nghĩ là sẽ gặp lại cô gái này ở nơi đây vậy sa màn chào hỏi ngắn gọn Minh Thành đột nhiên quay lại xe anh ta nắm tay của Gia Hân nhẹ nhàng bảo cô xuống xe rồi đưa cô vô nhà trong sự ngỡ ngàng của Gia Hân và cả sự lạnh lùng Phớt lờ khi bỏ đi vào trong nhà để lại cô gái ấy đứng phía sau nhìn theo hột hững mà thấy tội cô thật sự khó hiểu Khi Minh Thành thế này dân không nói gì cả chỉ im lặng rồi đi thật chậm rãi theo Minh Thành tự dưng trong lòng cô cũng hồi hộp lắm trong lòng lăn tăn suy nghĩ về mối quan hệ của anh và cô gái kia nếu đó là mối quan hệ bình thường thì chắc Minh Thành không phản ứng thế đâu theo Minh Thành đi vào trong nhà trước mắt ra Hân cả săn nhà Ôi sao mà đông nghiệp ịt người hình như cả dòng họ của Minh Thành kéo tới luôn hay sao ấ khiến cô nhìn thôi cũng đã thấy choáng ngập phía trước bộ bàn ghế giữa ở đó toàn là những bậc lớn tuổi Minh Thành đi tới anh Khoanh tay cúi đầu chào ông bà già thưa ông nội và bà nội Con mới về thế binh thành chào hỏi lễ phép Gia Hân cũng định Chào Theo cô cúi đầu Lịnh lên tiếng nhưng ai ngờ chưa kịp lên tiếng thì cô đã nghe tiếng người vừa rồi Minh Thành gọi là ông nội ông ấy cất dọng lớn tiếng ổn phát ra rất uy quyền bây thưa thì tụi già này xin nhận nhưng cái con vô phép vô tắc đứng ở bên cạnh bây thì mau nhanh chóng đưa nó đi ra khỏi cái căn nhà này đi Cái thứ chưa được lạy ra tiên cái nhà này ông không chấp nhận Bước vào nhà của ông nhé nghe xong câu nói đấy Cái cúi đầu của g Hân chợt dừng lại hẳn trong lòng cô vừa ngỡ ngàng rồi lại cảm nhận được sự xỉ nhục của ông ấy dành cho mình cô tức đến độ muốn xỉ khó nó vốn dĩ cô chưa gặp mặt họ cũng là do gia đình Minh Thành chứ cô đã làm gì đên tội đâu ông ta lại nặng lời với cô gọi cô là này kia ông ấy già rồi mà nói chuyện ra với lớp con cháu như thế thì làm sao mà cô nể cho được suy nghĩ thầm trong đầu không phục vậy thôi chứ Gia Hân cũng không có dám nói ra bởi vì Dù sao bây giờ thân phận của g Hân cũng là sâu mới nhà người ta đang đông thế này cô mà hé ra lời nào không vừa ý Có thể họ sẽ đã nhảy vào cấu xé cô Thành bã luôn Chứ chẳng đùa vẫn tiếp tục cái cúi đầu đó nhưng bàn tay của g Hân vô thức nắm tay Minh Thành rồi chết chặt lại cô ấm ức bởi vì không thể trả lời nên vờ như mình đang sợ để cho Minh Thành ra mặt giúp mình đứng bên cạnh anh sao Câ nói của ông nội Minh Thành vốn dĩ đã không vừa lòng gia đình này Bây giờ anh lại càng khó để hòa nhập hơn gương mặt đang lạnh bây giờ cũng lạnh thêm vài phần cũng hiểu Hân bị ức hiếp nên anh liền đan mấy ngón tay anh vào tay của cô để cô có cảm giác an tâm hít một hơi dằn lòng mình Minh Thành ngước lên nhìn ông bà của anh b ánh mắt phức tạp thẳng thắn trả lời không Chút kiêng rè Dạ thưa Ông Đây là Gia Hân là vợ của con chẳng phải là thứ như ông nghĩ đâu ạ nghe câu trả lời này trong tim của Gia Hân vô thức đập mạnh một cảm giác ngọt ngào như dòng nước ấm len lòi xông thẳng vào trong lòng của cô Tuy không ngức lên để nhìn biểu hiện lúc này của Minh Thành được Nhưng cô biết anh đang lên tiếng để lấy lại danh dự cho cô vì vậy mà bàn tay của g Hân lại càng thêm Nắm chặt lấy tay anh ở trên môi cong lên nụ cười hài lòng nhưng trái lại ở phía trước mặt cơn thịnh nộ lại càng khắt khe hơn Minh Thành Vừa dứt tiếng ông nội liền Giơ tay lên đập xuống bàn ki rầm khiến ai cũng phải giật mình gương mặt của ông cau có đôi mày nhíu chặt giận dữ hét lên mới dám chả treo lại ông hay sao hả Minh Thành chú chúng mây đừng có mang danh là người thành phố rồi muốn làm cái gì thì làm con đó là vợ mày khi nào mà Lã xin phép các cụ tổ tiên chưa ông nội hét lên đến nỗi gân cổ mà không kịp thở luôn vừa dứt câu đã ho sặc sủa đến xanh mặt làm bà nội Minh Thành ngồi kế bên phải đưa tay vuốt ngược ông mấy cái bà run giọng khuyên ông Thôi thôi ông đừng có giận mà hại sức khỏe lâu lâu con cháu nó mới về để chúng nó thoải mái đi ông cũng vì câu nói này bà dân có thiện cảm với bà nội hơn gương mặt cô giãn ra đôi phần từ từ ngước lên nhìn bà trong lòng cô vô cùng cảm kích bởi vì ít ra lúc này cũng có người hiểu chuyện Ơ thế mà bất chợt một tiếng chua chát chúa vang lên tầm mắt của Gia Hân chết sững mở to khi không thể tin được năm dấu tay đang in ở trên một bên g nhăn nheo trên gương mặt của bà nội trong sự ngỡ ngàng của cô và cả những người đang có mặt trong căn nhà này do cái tát đó gương mặt của ông đanh lại gắn lên từng câu giận dữ ông nhìn bà chỉ thẳng tay mà cảnh cáo từ bâo giờ bà cho mình cái quyền được lên tiếng ở đây nhắc cho bà nhớ dòng họ Trịnh này phụ nữ cấm được quyền Lên Tiếng bà hiểu chưa ông ấy hẳn học mắng bà nổi tới mức Hân nghe mà còn cảm thấy sợ hãi Cô vừa tức vừa bất lực vừa bức xúc khì tận mắt chứng kiến cái cảnh người phụ nữ không có uy quyền gì lên tiếng trong một phong tục lỗi thời thế này len lén ngước nhìn gương mặt bà nội đỏ hẳn lên rồi Bà chậm rãi đưa bàn tay gầy gò đẩy gân Lên lau đi nước mắt đang trên hốc mắt chảy xuống chẳng dám lên tiếng gì thêm nữa nghĩ mà thương bà Bởi vì cả đời sinh con cho họ nên khi ở cái tuổi xế chiều còn phải dưới quyền người đàn ông bà lặng lẽ cúi gằm mặt xuống và sao cô cảm thấy xót ra càng sót cô lại càng căm tức cái người đàn ông giả nua đang ra uy quyền trước mặt thời đại nào rồi mà còn tư tưởng cổ hủ như vậy chứ lấy mấy cái nội quy gia đình để áp đặt đên đầu người khác thế này càng chứng kiến cô lại càng cảm thấy tức cái lồng ngực chư sự quá đáng và cơn thịnh nộ vô lý này của Gia Hân Cô muốn trả lời lắm nhưng cuối cùng bước chân của cô đành thụt lùi một bước nép sau tấm lưng rộng lớn của Minh Thành v im lặng Bởi vì cô sợ cô sợ là cô không thể kìm nén cái miệng của mình lại được sẽ gây ra họa liên lụy Minh Thành và thế khó ngồi ghế bên cạnh là một người đàn ông và một người phụ nữ nữa họ cũng đứng tuổi cỡ tuổi bà Hà Hai Người Họ thấy ông nổi lên cơn mệt thì liền vội đứng lên liên tục thay phiên vỗ lưng cho ông rồi quay lên giọng trách móc bà nội má có im đi không già rồi cứ lo tốt cái thân của mình đi đừng có mà lo bao đồng nữa má là ba mệt rồi đây này tiế người đàn bà tranh chua trách mẹ vừa dứt thì người đàn ông kia lại quay sang lớn giọng với Minh Thành Sao mỗi lần mày về mày cứ gây chuyện thế hả Thành ở công ty mày nắm quyền thế nào ta còn chưa nói tới nhưng mày về đây t v biết lớn nhỏ ông lớn tuổi rồi không thể chịu được đả kích Nếu ông đã không muốn con nhỏ đó xuất hiện thì mày nên tiễn nó đi về là êm chuyện lời nói này vừa trách Minh Thành lại C đụng chạm cả g Hân cô không hiểu sao cái dòng họ này l vô lý và khó ưa như vậy từ lúc cô về đây bước chân vô nhà này tính ra Gia Hân chưa mở miệng nói được gì luôn đấy vẫ cũng chẳng biết là cô đã gây ra lỗi lầm gì Để họ thay phiên chút giận lên người của cô như thế nữa ở mức trong lòng không thể nhịn được dầ định sẽ lên tiếng hỏi cho rõ ràng để biết cô đắc tội họ chỗ nào để khi nếu C bị họ đuổi ra về cô cũng đỡ Hoang Mang thế nhưng khi cô vừa định mở lời thì đã cảm nhận được bàn tay của Minh Thành đang dùng lực xếp chặt lấy tay của mình Chắc anh biết là cô sẽ lên tiếng nếu muốn ngăn cô lại và chỉ một mình anh đứng ra lên tiếng đáp trả lại để dân không bị mắc lỗi quét một tia sắc lạnh nhì người đàn ông kia giọng điệu Minh Thành không lớn không nhỏ nhưng lời nói thốt ra chẳng hề có chút ý gì nể nang ai Nếu như chính sự xuất hiện của bọn con đã gây ra sự đả kích cho cái gia đình này thì xin phép B con sẽ rời đi và không bao giờ về lại nơi này nữa Nhưng con nhắc cho bác Hai nhớ một điều Mình là người lớn đừng bao giờ tính toán hơn thua với một đứa con nít sẽ xấu hổ lắm đấy bác những chuyện bác Hai làm hay những chuyện bác dâu đặt điều nói xấu con với mọi người con đều biết hết đấy nhưng con không nói ra và cũng không đính chính hai bác biết vì sao không Bởi vì con còn nghĩ chúng ta là người thân nhưng cái gì cũng có giới hạn của nó đừng tưởng thằng Thành này im lặng là nó ngu đâu đến một ngày vượt quá sức chịu đựng của nó thì đến người nhà nó cũng chẳng tha đâu bác Minh Thành nói hết câu lại quay qua nhìn ra Hân mỉm cười còn cô lúc này tâm trạng giấu như tơ vò nên đâu có cười lại nổi Bởi vì cô chẳng hiểu trong câu nói vừa rồi Minh Thành đối với Bác Hai là đang ám chỉ điều gì Nhưng thấy anh như thế cô lại nghĩ câu chuyện giữa họ không đơn giản có lẽ bao lâu nay anh đã bị áp lực rất lớn từ người thân anh rất mệt mỏi và đã kiềm nén trong lòng một điều gì đó rất tồi tệ và khó nói nên hôm nay không dằn được bức xúc anh mới nói nhiều như thế chứ bình thường anh không có vậy đâu anh kiệm lời lắm không khí trong lòng bất ngờ âm xuống người đàn ông trong vai là bác hai của Minh Thành nghe Anh đáp trả một mạch liền tái mặt nhưng cũng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh ông ta nghiến răng chắc tức lắm cái mặt đỏ ngầu chỉ thẳng tay vào mặt của Minh Thành tiếp tục lên giọng nói như vậy là có ý gì Mày đang ám chỉ nói tao điều gì hả thằng danh con Mày đừng tưởng hiện giờ mày đang giữ cái chức giám đốc trong công ty là ngon nhé rồi muốn chèn ép bọn tao thế nào cũng được Mày còn non và xanh lắm Bọn tao chẳng qua là thương tình một đứa mồ côi như mày nên còn để mày nắm quyền thôi chứ với thế lực của anh em tao muốn lật Mày á chỉ cần chở bàn tay một cái mày hiểu chưa ông ta nói xong thì người đàn bà đứng bên ông nổi Cũng liền liếc xéo Minh Thành đồng lòng lên giọng nói với ông nổ như đang tố cáo buộc tội anh đây đấy cho đích tôn của ba không coi chồng con ra gì đấy Ba thấy chưa thiệt tình là chồng con thương nó dìu dắt nó chỉ bảo nó từng bước nó mới được như ngày hôm nay thế mà không ngờ rằng bây giờ nó mọc đủ lông đủ cánh nó lại phản lại không Xem ai ra gì có bà ở đây mà nó lại còn ngông cuồng thế đấy Đúng là thiệt thò cho chồng con và chú tư quá mà ba con xin Ba Hãy đuổi nó ra khỏi công ty đi ba con tin chồng con mà chú tư mà thay nó lên nắm quyền công ty sẽ càng phát triển hơn nữa đó ba à mặc cho vợ chồng bác Hai kẻ tung người hứng nó nặng nhẹ đủ điều bên tay ông nội Thì Dương Minh Thành Anh chỉ thản nhiên hừ lạnh anh nhìn họ đáp vòn vẹn có mấy lời nếu có bản lĩnh thì con xin mời hai bác và chú Tư xong lễ dỗ ba con hai người cứ việc lên công ty mà giành lại Minh Thành thốt ra câu nói vậy thôi nhẹ nhàng nhưng đẩy bản lĩnh khiến cho ông ông bác Hai và chú Tư khi nghe xong đồ điên ông ta nổi cơn tức giận tột cùng ông bác Hai nắm chặt bàn tay của mình lại bóp thành nắm đấm hù hàng định lao vào đánh Minh Thành giờ phút thấy cảnh xào xáo có phần căng thẳng thế này sợ xảy ra chuyện nhân Gia Hân vộ điếu lấy bàn tay của Minh Thành ánh mắt nhìn anh xoáy sâu rồi nén lại ý bảo là anh nhịn đi đừng có đôi co với họ nữa cho xong chuyện bởi vì x Hân hiểu Hôm nay là ngày dỗ của bố anh cô không muốn người đàn ông này phải đau lòng Nhưng có lẽ dân sợ xung đột xảy ra là hơi lo raa bởi vì đúng lúc này bà từ đằng sau khi nghe ồn ào bà sợ có chuyện không lành nên bà liền chạy lên tay áo còn đang xo Dở đến cả khuỷu tay nhìn tình hình đang căng thẳng mặt của bà xuất hiện để nỗi lo lắng bất an nhìn sang anh chồng đang giơ tay Định đánh con mình thì bà liền cau mày nhìn ông bàn tay chụp lấy bàn tay kia rồi lên tiếng nói gấp Có chuyện gì từ từ nói thấ độ này của anh hai là đang đị đánh thằng Thành đấy à thằng Thành dù nó có sai trái thế nào anh là người lớn cũng không nên chấp nó đúng chứ anh ông ta nghe bà Hà nói vậy liền Im lặng hẳn tầm mắt đang nhìn Minh Thành rất chán ghét cũng thu nhanh về tay ông giật phăng ra khỏi tay bà Hà mặc nhân ông thở mạnh mà quay mặt đi chẳng nói lời nào chỉ có bác Hai gái của anh Thành là lườm huyết dài đanh đá trả lời thay chồng thím Ba đừng có trách chồng tôi th thằng con của thím đấy chưa chi nó đã cãi lời của người lớn nên anh hai thím mới Định Thay mặt cha nó sẽ chỗ lại cho nó biết một chút phép tắc ở cái nhà này thôi bà nghe bà ấy nói vậy liền tỏ ý rất không hài lòng bà quyết định chẳng thèm trả lời lại nữa vì bà biết họ đã không ưa mẹ con bà thì họ cố cãi ngang bà trả lời nhiều chỉ thêm phí sức nên nhanh chóng bà đi thẳng lại đứng cạnh ra Hân và Minh Thành hỏi han sự tình rồi hướng mắt về phía ông nội mà lên tiếng thưa ba những chuyện mà vợ chồng anh Hai đang nói là việc công ty mà công ty thì là việc công nên con mong ba đứng ra nói giúp thằng thành một câu cho công bằng dù sao tổng giám đốc bây giờ cũng là chiếc ghế của nó cũng đừng để lâu lâu nó lại về lại bị người thân của nó lấy việc công xem vào việc tư mà chèn ép nhau con nó không sa gì rồi ba nó đã mất nhưng thằng Thành cũng là cũng còn ông nội nó là ba đây Đừng để thằng nhỏ về đây lại phải tủi thân thì lại tội nó bà bà nói rành mạch ngữ điệu đều đều chẳng kiêng rè sợ sệt nên trong phút chốc bầu không khí im lặng hẳn Vợ chồng bác hai của Thành phút chốc gương mặt tỏ thái độ tức tối liền hướng ánh mắt nhìn về phía ông nội chắc muốn ông lên tiếng đứng về phía họ về phần ông nội Mặc dù nãy giờ không dành cho Minh Thành một chút thiền cảm nào với lời lẽ sắc xảo của con dâu mình vừa nói ra những lời nói này chẳng câu nào sai cả nên ông là người lớn dù cho quy định ông từng đôi da khắt khe thế nào thì giờ đây ông cũng đành phải miễn cưỡng nói chuyện theo lý lẽ ông thở dài mệt mỏi gương mặt nheo lại nhìn sang vợ chồng người thứ hai mà cao giọng lên tiếng tụi bê Im lặng hết đi mẹ thằng Thành nói đúng dù sao hôm nay cũng là ngày dỗ của em tụi bây chuyện gì không hài lòng thì khác lại sang một bên đi mẹ con nó ống đây dỗ chồng nó thì cũng nên để chúng nó vui vẻ mà ăn cỗ chứ nghe Ông Nội lên tiếng Vợ chồng bác Hai hầm hực lắm nhưng chẳng dám trả lời ông tiếng nào đành vội quay lưng đi một hơi xuống nhà sau và những người không quan trọng đang đứng xung quanh cũng vội giải tán khi ồn Ảo đã xong trả lại sự yên tĩnh cho gian nhà lớn Ông Nội lúc này qua mặt quay mặt nhìn sang Minh Thành và bà Hà ông hắng giọng một cái đôi mày đã bạc liền trau lặ rồi nghiêm khắc nói tự B lo dỗ chồng với ba b đi Còn con nhỏ đó ta không đồng ý cho nó bước chân vào cái nhà này mấy cái thứ ăn mặc hở hang như thế này t nhên nhà này không có đón nhận đâu bâ đưa nó ra khỏi nhà của tao nghe đến vậy dầ sững sờ cô đã hiểu vì sao ông nội lại ghét cô rồi vì cô đang mặc váy nghe nói tới khúc này cô đã nhột lắm rồi bởi vì trong nhà này ai cũng toàn mặc đồ kín đáo chỉ riêng Gia Hân là mặc váy nên bị phân biệt đối xử như vậy nhịn nhục mãi cối cùng vẫn bực mình dân Nhìn ông ở trong lòng bức xúc cô còn tự hỏi thời đại nào rồi Còn mặc mấy bộ đồ kín đáo quê mùa thế này chứ đối với Gia Hân Hôm nay cô về đây là nể Minh Thành và mẹ chồng cô lắm cô b ăn mặc kín đáo như vậy thôi chứ Nếu bình thường Cô ăn mặc quần áo còn sexy hơn thế này nữa thì con làm sao bà và Minh Thành chưa bao giờ xỉ nhục cô những lời như vậy cũng vì sự xỉ nhục như vậy mà g Hân không giữ nổi bình tĩnh cô liền lập tức mạnh dạn bước ra nhìn ông nổi lên tiếng Thưa ông ông cho con được nói đôi lời được không ạ Ông Nội lạnh lùng đáp cô không có quyền lên tiếng ở đây Con cũng phải nói dống không cho con nói Thưa ông tôi con là lần đầu xuống đây nhưng dù sao con cũng là vợ của anh Thành là cháu dâu của ông Con biết con ăn mặc thế này là không hợp với quê mình nhưng có nhất thiết ông phải nặng nời đuổi mặt con đi ra ngoài thế này không ạ trong khi đó ở đây đâu phải có không có ai mặc váy giống con cơ chứ bà thấy g Hân nói như vậy lại nhìn sắc mặt đang u ám của ba chồng mình bà lập tức Ghé miệng của cô nói nhỏ sao lại nói như vậy ông lớn tuổi rồi đấy có việc gì con cứ im lặng đi để mẹ với thằng Thành ra mặt cho con là được các bạn khán thính giả thân mến các bạn vừa nghe xong tập ba của bộ truyện Thu Huệ Hy vọng rằng các bạn sẽ luôn ủng hộ kênh bằng cách nhấn đăng ký Kênh like chia sẻ video và để lại bình luận ở bên dưới nhé Cảm ơn các bạn

Share your thoughts

Related Transcripts

[Tập 4] MẸ KẾ TRỜI BAN - Siêu phẩm truyện thực tế đời sống Việt Nam 2024 | Mc Thu Huệ kể hay thumbnail
[Tập 4] MẸ KẾ TRỜI BAN - Siêu phẩm truyện thực tế đời sống Việt Nam 2024 | Mc Thu Huệ kể hay

Category: Entertainment

[âm nhạc] [âm nhạc] ông thắng cũng im lặng đây chính là điều mà ông lo lắng nhất biết nói thế nào để cho bà lan hiểu thế nào mẹ cô cũng đánh giá ông chính là loại người tầm thường lợi dụng cho cô vay tiền rồi ép cô phải lấy mình trong khi bản thân bằng tuổi cha chú con bé mà với ông phải nói sự thật... Read more